TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 355

“Tôi nghĩ người thắng chắc chắn là Bạch đại thiếu vì dù sao Lương thần y kia cũng là y sư. Cho dù đúng là một tông sư nhưng sức chiến đấu chưa chắc đã mạnh như thế.”

“…”

“Bạch đại thiếu tới rồi!”

Không biết là ai hét lên khiến cho cả đại sảnh đang ồn ào trở nên yên lặng. Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía cửa lớn.

Bọn họ trông thấy một thanh niên cao lớn trong bộ trang phục màu trắng được bao quanh bởi nhiều người đang bước vào cửa.

“Hóa ra đây là con cả của Bạch Thiên Nam, Bạch Vân Hi.”

Hạ Tử Yên nghiến răng nghiến lợi với vẻ khó chịu: “Vài năm trước, tên Bạch Vân Hi này đã rời khỏi Trấn Giang. Nghe nói anh ta đã gia nhập vào một môn phái võ thuật nổi tiếng và chuyên tâm dốc lòng học tập.”

“Tôi cũng không biết anh ta mạnh tới mức nào nhưng tôi từng nghe ông nội nói rằng thiên phú học võ của anh ta rất cao.”

“Cho nên khi anh đánh nhau với anh ta trong cuộc thi, nhất định phải cẩn thận một chút.”

Lương Siêu cười cười với vẻ không quan tâm.

Ngay khi Bạch Vân Hi vừa mới bước vào, hắn đã âm thầm cảm nhận được hơi thở và phát hiện có vẻ như anh ta mới đạt đỉnh cảnh giới tông sư chưa được bao lâu.

Đối với loại người này, hắn đánh tới 16 lần cũng được.

Sau khi Bạch Vân Hi ngồi xuống, Bạch Hạo Nhiên rất nhanh đã nhìn thấy Lương Siêu. Nhất thời sắc mặt của anh ta trở nên khó coi và thì thầm với Bạch Vân Hi vài câu.

“Ồ?”

Sau khi nghe xong, Bạch Vân Hi nhướng mày và nhìn Lương Siêu với ánh mắt sắc bén.

Trong lòng Hạ Tử Yên, Liễu Băng Khanh và Chu Hưng không khỏi căng thẳng khi cảm nhận được ánh mắt đầy thù địch của đối phương.

Thế nhưng dường như Lương Siêu hoàn toàn không phát hiện ra điều đó, hắn vẫn tiếp tục nhàn nhã thoải mái nhấp trà và ăn điểm tâm.

Lúc này, Vân Nhã ngồi bên cạnh Bạch Vân Hi hét về phía Lương Siêu với vẻ khinh thường: “Anh chính là người muốn tranh đóa Thiên Sơn Tuyết Liên kia với sư huynh của tôi phải không? Hừ, đúng là không biết tự lượng sức!”

Tuy nhiên Lương Siêu vẫn làm như không để ý tới, thậm chí hắn còn ngồi trò chuyện với Liễu Băng Khanh và Hạ Tử Yên.

“Nghe bác Bạch nói rằng anh đoạt đóa Thiên Sơn Tuyết Liên này là vì em gái phải không? Không phải là cô bé ngồi bên cạnh anh đấy chứ?”

“Hừ, chỉ là một con nhỏ nghèo rách nát mà cũng muốn dùng đóa Thiên Sơn Tuyết Liên này, đúng là phí của!”

Vẻ mặt của Lương Siêu đông cứng lại khi nhìn thấy vẻ mặt ủy khuất của Lương Nghiên. Hắn ôm cô bé và nhìn về phía Vân Nhã.

Trước đó, cô ta khiêu khích và sỉ nhục hắn cũng chẳng quan tâm nhưng cô ta lại dám động vào người em gái yêu quý của hắn, không một ai được phép mắng con bé dù chỉ 1 câu!

“Bạch đại thiếu, người phụ nữ chua ngoa này là người của Bạch gia sao?”

“Đúng là chẳng có chút gia giáo nào cả.”

Bình luận

Truyện đang đọc