TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 729

Bốp!

“Là một đầy tớ lại càng không được xen ngang khi chủ nhân nói chuyện.”

“…”

Đến cuối cùng, không ai đếm được rốt cuộc Mễ Lặc đã tát Bố Hạo bao nhiêu cái nhưng ông ta bị tát tới mức ngay cả Diệp Khuynh Thành không thể nhận ra khuôn mặt của ông ta.

Diệp Khuynh Thành thật sự nghi ngờ nếu như không phải mình liên tục cầu xin Mễ Lặc dừng lại thì Bố Hạo có lẽ thực sự bị đánh chết…

Lương Siêu đi qua nhìn Bộ Hạo, cười hỏi: “Thế nào? Hiện tại biết làm gia nô nên có suy nghĩ gì rồi chứ?”

Giờ phút này đầu óc Bộ Hạo như bị đình công, chỉ biết gật đầu theo bản năng.

Ngay cả tùy tùng cũng là cao thủ Nguyên Anh kỳ, hắn thật sự không trêu vào được, tự nhiên đối phương nói cái gì thì chính là cái đó.

“Biết, biết rồi.”

“Lúc trước đều là lỗi của tôi, về sau tôi không dám nữa.”

Nhìn Bộ Hạo nhận lỗi y như một tên nhóc, Diệp Khuynh Thành quả thực lại được mở mang tầm mắt, bắt đầu dùng vẻ mặt kinh nghi bất định đánh giá Lương Siêu.

“Ừm, nếu đã biết rồi thì đi đi.”

“Vâng, tôi, tôi đi đây…”

Bộ Hạo che mặt, ba bước thành một bước lắc lư chạy đi, sau đó Lương Siêu liền ngồi bắt chéo chân trên ghế sô pha, chỉ liếc mắt một cái, Miller vừa nãy vừa thể hiện thân thủ liền vội vàng rót cho hắn một chén trà, cung kính đưa lên.

Sau khi uống một ngụm, hắn vẫy tay với Miller.

“Cậu đi ra ngoài trước đi, tôi còn có chuyện muốn nói với Diệp đổng.”

“Vâng, Chủ thượng.”

Miller khom người rời đi, nhìn vẻ mặt giả vờ lạnh lùng của Lương Siêu, Diệp Khuynh Thành không khỏi trợn trắng mắt.

“Ai, anh cũng hay thật đó.”

“Tùy tùng này của anh ở đâu ra vậy? Tại sao tôi trước giờ tôi chưa gặp hắn bao giờ?”

“Còn nữa, rốt cuộc anh là ai? Có thể có được cao thủ Nguyên Anh kỳ làm tùy tùng, anh không phải là đệ tử của mấy gia tộc ẩn thế đứng đầu Viêm Hạ đó chứ?”

“Hoặc là… Thiếu chủ của thế lực siêu cấp tông môn như Võ Minh trong giới võ đạo?”

“À… Cô muốn biết sao?”

“Ừm.”

Diệp Khuynh Thành theo bản năng gật gật đầu, chỉ thấy Lương Siêu vươn tay về phía mình: “Vậy cô giao phần hôn thư kia cho tôi đi, tôi sẽ nói cho cô biết.”

Diệp Khuynh Thành nghe vậy, mày liễu không khỏi nhướng lên.

“Không đưa, anh không nói thì thôi.”

Nói xong liền ngồi trở lại văn phòng bắt đầu tiếp tục làm việc, khiến Lương Siêu không khỏi sửng sốt.

Người này, muốn công nhiên chơi xấu?

“Diệp đổng, cô làm như vậy không tốt lắm đâu?”

Bình luận

Truyện đang đọc