TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 460

“Đúng vậy.”

Đào Khiêm gật gật đầu, gã ta tiếp tục nói: “Cho nên chỉ cần bảy ngày thôi cũng đủ để dập tắt hoàn toàn trận sóng gió này. Còn việc chúng ta phải làm bây giờ chính là thêm dầu vào lửa đã, đốt lửa càng to càng tốt!”

Vì thế, chiều hôm đó, hai người đã liên lạc với Mộ Liên Y và hẹn gặp riêng cô ta.

Khi biết Võ Thiên Tích bị phế tu vi và chân tay bị chặt đứt, Mộ Liên Y cau mày đầy tức giận.

“Cứ tưởng tên họ Võ kia là người đứng đầu một phân bộ Vũ Minh thế nào, ngay cả một tên miệng còn hôi sữa mà cũng không đối phó được, vậy mà cũng muốn một ân huệ từ Mộ gia của tôi sao?”

“Phi!”

Nghe vậy, Đào Khiêm cười khổ, trước kia cô ba này lúc nào cũng gọi Võ Thiên Tích một câu bác ngọt xớt, thế mà bây giờ nghe tin người ta bị phế thì đã trở thành phế vật trong miệng của cô ta…

Đúng là lòng người dễ đổi thay.

“Cô ba, mong cô bớt giận. Hiện tại dù cô có mắng trưởng bộ thế nào cũng vô ích, quan trọng là cô định giải quyết thằng nhãi họ Lương kia thế nào?”

Ngô Nguyên Trung vội tiếp lời nói: “Cô ba, vị đại sư mà Mộ gia mời khi nào tới?”

Mộ Liên Y liếc mắt nhìn hai người nói: “Chuyện nhỏ như vậy mà cũng làm phiền đại sư ra tay, vậy chẳng khác nào nói Mộ gia tôi bất tài sao?”

“Hai người không cần quan tâm tới chuyện này.”

“Nhưng mà…”

Hai người còn chưa kịp thêm dầu vào lửa thì Mộ Liên Y đã lên tiếng ngắt lời.

“Được rồi, đừng tưởng là tôi không biết 2 người đang nghĩ gì. Hai người muốn mượn con dao sắc bén là Mộ gia để diệt trừ kẻ địch của hai người chứ gì. Hừ, hai người còn chưa đủ tư cách đâu.”

Nói xong, Mộ Liên rời đi với vẻ kiêu ngạo.

Khi hoàng hôn buông xuống.

Sau khi Lương Siêu điều chỉnh hơi thở một lúc lâu, hắn cảm thấy tình trạng của mình đã khá hơn một chút.

Nhớ lại ban ngày ở biệt thự Ngô gia, Võ Thiên Tích nói rằng sẽ có người ra tay với Mộ Khuynh Tuyết. Sau khi do dự một hồi, hắn vẫn đi gọi một cuộc điện thoại cho Mộ Khuynh Tuyết.

Điện thoại nhanh chóng được kết nối.

“Người của anh đang ở đây đấy, vậy mà anh còn nhớ đến tôi. Lương Siêu, anh đúng là không thành thật nha.”

“Không phải là anh đang trốn trong nhà vệ sinh để gọi điện thoại đấy chứ?”

“Nói thẳng đi, có chuyện gì?”

“Anh muốn tán tỉnh tôi hay là…”

“Muốn mắc sai lầm giống như những người đàn ông khác à?”

Lương Siêu: “…”

“Này cô, cô suy nghĩ nhiều quá rồi đấy.”

“Tôi chỉ muốn hỏi là gần đây cô có kết thù với ai không hoặc là có người đưa cô đi đâu không?”

Bình luận

Truyện đang đọc