TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 548

Cung Vũ kéo cô ra, nhìn cô đầy ẩn ý ra hiệu đừng nói nữa.

Mộ Khuynh Tuyết có chút nghi ngờ, sau đó thấy Lương Siêu ôm Lương Nghiên, cười nói: “Nghiên Nghiên, em còn nhớ những gì anh trai của em đã nói gì với em không? Cha mẹ chúng ta đã ra nước ngoài làm ăn.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lương Nghiên lập tức xụ xuống.

“Anh à, bọn họ còn chưa trở về sao?”

“Ừm, một khoảng thời gian nữa sẽ trở lại.”

“Ồ.”

Cô mím môi cúi đầu xuống, cô gái nhỏ dù có cố gắng kiềm chế nhưng cuối cùng cũng không kìm được, nước mắt bắt đầu lăn dài trên má.

“Em, em rất nhớ cha mẹ…”

“Anh à, bố mẹ đang ở nước ngoài, em có thể cùng với họ call video được không? Nghiên Nghiên rất nhớ bọn họ!”

“Vù vù…”

Vào thời khắc đó, dây đàn sâu nhất trong lòng Lương Siêu hoàn toàn bị đứt gảy, vô cái chua xót và bi thương từ đáy lòng mà phun ra.

Nhưng dù là như vậy, trước mặt Lương Nghiên, hắn vẫn chỉ có thể nhẫn nhịn, kịch liệt đè nén…

Ôm chặt đầu nhỏ của Lương Nghiên, nhẹ nhàng nói: “Cha mẹ chúng ta hiện đang làm việc trong một môi trường thiếu thốn, không có internet, thậm chí sóng điện thoại di động cũng rất yếu.”

“Nghiên Nghiên là giỏi nhất, em đừng khóc nữa, được không? Một hai năm nữa cha mẹ em sẽ trở về.”

Mộ Khuynh Tuyết nhìn khuôn mặt cười tươi và đôi mắt hơi đỏ của Lương Siêu, nhận ra rằng chắc chắn có điều gì đó không ổn, vì vậy cô và Cung Vũ và Hạ Tử Yên bắt đầu dỗ dành Lương Nghiên.

Một lúc sau, tâm trạng của Lương Nghiên cuối cùng cũng tốt hơn, nhưng cô bé vẫn bĩu môi, dụi mắt với Lương Siêu.

“Anh, một hai năm nữa cha mẹ thật sự sẽ trở về sao?”

“Ồ thật chứ.”

“Anh chắc chắn chứ.”

“Ừ, Anh chắc chắn.”

Lương Siêu gật đầu, Lương Nghiên kiểm tra lại lời nói của hắn rồi nói: “Vậy chúng ta về nhà đi, em rất nhớ nhà của chúng ta, nhà của chúng ta là thoải mái nhất.”

Sắc mặt Lương Siêu lại một lần nữa cứng đờ, nhịn không được giơ tay lên che lại, đau nhức trái tim.

Gia đình?

Bây giờ hai anh em bọn họ đâu còn nhà để về?

“Phù…” Khẽ thở ra một hơi, Lương Siêu lại cười lớn để trấn an.

“Bé con, nhà chúng ta đã bị phá dỡ, nhưng em yên tâm, anh nhất định sẽ tìm một căn nhà còn tốt hơn ban đầu gấp mười cho em.”

“Em không cần! Em muốn nhà của chúng ta, không nơi nào bằng nhà hết! Nơi đó có mùi của cha mẹ!”

Bình luận

Truyện đang đọc