TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 757

“Không cần đâu.”

“Vấn đề lúc trước tôi nhờ anh đi hỏi sao rồi?”

Mễ Lặc lập tức nói: “Tôi phát hiện được thằng nhóc đó sẽ tổ chức tiệc ở nhà vào ngày hôm nay và sẽ tổ chức một bữa tiệc chiêu đãi giới bất động sản ở đế kinh tại khách sạn Tây Vân.”

“Khi đó, sẽ có rất nhiều ông trùm giới bất động sản đến tham gia.”

“Ừm.”

Lương Siêu khẽ gật đầu. Sau khi suy nghĩ một hồi, hắn quyết định điều chỉnh bản thân đến trạng thái tốt nhất để chuẩn bị cho tối mai.

Đã đến lúc hắn cần giải quyết một số món nợ cũ từ trước.

Chiều hôm sau.

Sau khi dưỡng thương khoảng hơn 1 ngày, Lương Siêu cảm thấy thân thể mình đã khỏe hơn nhiều, vết thương ngoài da cùng với nội thương cũng đã gần khỏi hẳn.

Khi đi ra ngoài sân của căn biệt thự nhỏ, hắn thử huy động thì cảm thấy huyền khí ngập tràn trong cơ thể. Điều đó khiến hắn vô cùng vui vẻ.

Trận chiến ngày hôm qua đã giúp hắn tiến thêm một bước lớn trên con đường tu luyện Kim Đan!

Nếu như tất cả thuận lợi thì đoán chừng khoảng 1 tháng sau, hắn có thể thành công đột phá, bước nửa chân vào kỳ Kim Đan!

Một lúc sau, đột nhiên Liễu Băng Khanh gọi điện thoại đến.

“Lương Siêu, Băng Loan có ở nhà không?”

“Không có.”

“Sáng sớm con bé không đến công ty cùng em sao? Có chuyện gì vậy?”

Giọng điệu của Liễu Băng Khanh đột nhiên trở nên gấp gáp: “Con nhóc này đúng là khiến người khác phải lo lắng!”

“Sau khi ăn trưa xong, con bé nói cảm thấy da hơi khô nên muốn đến spa ở hội sở nhưng đến giờ vẫn chưa thấy về. Điện thoại tắt máy, cũng không liên lạc được qua wechat…”

“Băng Khanh, em cứ bình tĩnh. Em nói từ từ thôi, mọi chuyện giờ ra sao?”

“Vừa rồi thư ký của em đột nhiên nói với em rằng sau khi Băng Loan từ spa đi ra, có mấy người cưỡng ép con bé lên xe!”

“Thư ký cũng đã nhận ra biển số xe của chiếc Maybach màu đen đó và nói rằng đó là xe của Tả gia!”

Xoẹt!

Nhất thời sắc mặt của Lương Siêu trở nên lạnh lùng, trong mắt chợt lóe lên một tia sát ý!

Tả Khiêm.

Hắn còn chưa đi thanh toán nợ với hắn ta, vậy mà hắn ta lại gây rối trước?

Được, được lắm!

Lương Siêu hít một hơi thật sâu và trầm giọng nói: “Băng Khanh, em đừng lo. Bây giờ em cứ về nhà trước và đợi. Anh hứa sẽ đưa Băng Loan trở về nguyên vẹn.”

Nói xong, hắn ngắt máy.

Sau khi chào hỏi xong, Mễ Lặc lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ của một căn phòng trên lầu 2 của căn biệt thự và nở nụ cười khát máu.

“Chủ thượng, ngài định làm thế nào?”

Bình luận

Truyện đang đọc