TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 518

Hôm qua cô xuất quan thì lập tức liên hệ với hắn, muốn tới đưa cho hắn phần hôn thư kia. Nhưng hôm nay, cô máu me bê bết mà nằm trên đất, không biết chết sống ra sao.

Hắn lại nhìn Cung Vũ còn bị Bạch Vân Hi hung ác giật tóc, không ngừng ép hỏi.

Hôm qua cô bị chuốc rượu đến trúng độc cồn là vì hắn, bây giờ bị người ta tra tấn như thế, bị thương nghiêm trọng như vậy, lại là vì hắn và em gái…

Những chuyện này làm Lương Siêu đã đến sát ranh giới phát cuồng, ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú vào Bạch Vân Hi, sát ý trào dâng!

“Đánh thoải mái rồi sao?”

Bạch Vân Hi quay đầu nhìn hắn cười hì hì, buông tay ra đứng lên lại tùy ý đá Cung Vũ qua một bên, giễu cợt mà nói: “Tao còn tưởng rằng con rùa đen như mày muốn rụt đầu mãi trong mai chứ.”

“Còn về câu hỏi của mày à…” Bạch Vân Hi làm bộ suy nghĩ một chút về sau, khẽ thở dài: “Tất nhiên là khá thoải mái, nhưng còn chưa đủ. Chẳng qua món chính là mày đã lên bàn thì tao nghĩ tiếp theo sẽ thoải mái hơn.”

“À.” Lương Siêu khã gật gật đầu, nói: “Yên tâm, mày sẽ được như nguyện vọng. Hôm nay tao bảo đảm sẽ làm mày… Thoải mái đến chết.”

Vừa dứt lời, thân thể hắn bỗng lóe lên như một cơn gió mạnh vọt tới, giáng một chưởng về hướng Bạch Vân Hi đối diện!

Cảm nhận được sức gió mạnh lao tới trước mặt, Bạch Vân Hi híp mắt lại, trong lòng chẳng những không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn cười lạnh. Bây giờ anh ta đã khác xưa, càng tự tin hơn về thực lực của bản thân.

Thiên phú của Lương Siêu yêu nghiệt đến mấy thì chẳng qua chỉ mới vào Thiên Tượng, nhưng anh ta thì sao?

Đã là cao thủ Thiên Tượng trung kỳ rồi!

Nếu như vậy còn không thể hung ác đánh bại đối phương, rửa sạch nhục nhã, vậy thật sự không có thiên lý.

Thế là Bạch Vân Hi rất tự tin nghênh đón một chưởng qua, còn ôm tâm tính bỡn cợt chơi đùa mà giữ lại mấy phần thực lực. Bởi vì trong mắt anh ta, hiện tại Lương Siêu đã không phải đối thủ của mình, thậm chí còn không xứng để mình ra tay hết sức.

Nhưng khi hai chưởng va chạm vào nhau, Bạch Vân Hi đột nhiên biến sắc!

Hắn phát hiện sự thật hoàn toàn khác với tưởng tượng của mình!

Dưới chưởng lực mãnh liệt, mạnh mẽ của Lương Siêu, cả cánh tay Bạch Vân Hi bị chấn động đến đau nhức kịch liệt, ngay sau đó lại bắt đầu run lên thậm chí đã mất đi tri giác!

Soạt soạt soạt!

Bạch Vân Hi liên tục lùi lại, đồng thời kinh hãi mà nhìn Lương Siêu đấm một quyền tới.

Chung quy anh ta vẫn đánh giá thấp thực lực của người này, có cảm giác đau đớn như mỗi lần mình cho rằng nắm chắc thắng lợi trong tay thì thực lực của đối phương lại đổi mới nhận thức của mình, khiến tinh thần sa sút trong lòng tăng vọt!

Đối phương như một ngọn núi cao, mong muốn lại vĩnh viễn không thể thành, đừng nói chi là vượt qua…

“Không cam tâm…”

“Tôi không cam tâm!”

Bình luận

Truyện đang đọc