TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 213

Lương Siêu hoàn toàn không nói nổi nữa, sau khi chúc 1 câu may miền liền đứng dậy và rời đi.

Nửa tiếng sau.

Hạ Tử Yên vừa mới quay lại phòng khách thì cửa lớn bắt đầu xuất hiện tiếng động “Ầm, ầm, ầm”.

Ngay sau đó, cửa sổ xung quanh phòng khách đều bị vỡ vụn ngay tức khắc. Từng cơn gió mạnh thổi vào khiến đám người Hạ Tử Yên rùng mình.

“Mọi người, đề cao cảnh giác!”

Giác quan thứ 6 mạnh mẽ của Hạ Tử Yên nói với cô rằng có gì đó không ổn nên cô lập tức hét lên.

Ngay khi mọi người còn đang đề cao cảnh giác, một tiếng cười nham hiểm đột nhiên vang lên.

“Chỉ là một lũ nhóc con, đừng lo lắng, các người sẽ được tự do nhanh thôi mặc dù quá trình này sẽ rất thống khổ.”

“Tên khốn kiếp!”

Hạ Tử Yên hét lên. Sau khi an ủi Trâu Lâm đang run rẩy vì sợ hãi, cô lập tức đứng dậy và quát to: “Lỗ Trì, ông đừng có giở trò giả thần giả quỷ ở đây nữa, tôi biết ông đã tới đây rồi!”

“Dù sao ông cũng là người có chút danh tiếng, nếu như ông có lá gan thì cứ bước ra đây chiến đấu với chúng tôi một trận!”

“Chiến đấu?”

“Chiến đấu với mấy người ư?”

Tiếng cười quái dị tiếp tục vang lên tràn ngập sự coi khinh.

Và ngay sau đó, cửa đại sảnh lập tức vỡ tan khiến cho mọi người đều kinh sợ.

“Đến đây!”

Một người trong đó đã chuẩn bị sẵn một ngọn giáo ném về phía cửa!

Vút!

Mọi người tập trung về phía ngọn giáo và phát hiện nó đâm xuyên qua cơ thể một người, trực tiếp đóng đinh người đó vào tường.

Ngay sau khi thấy rõ dáng vẻ của người đó, mọi người đều ồ lên!

“Là, là Hứa Hiểu Niên!”

“Còn người nằm trên mặt đất kia không phải là Triệu Minh sao?”

Đúng thế, hai người vừa đột nhiên bị ném vào trong đại sảnh chính là hai thành viên Vũ Minh chạy trốn lúc sáng.

Giờ phút này, hai người đều đã chết. Cách chết vô cùng thê thảm, quần áo tả tơi, trên mặt dính đầy máu và đất. Hơn nữa, vẻ mặt lúc chết vô cùng đau đớn.

Khó có thể tưởng tượng nổi trước khi chết, hai người này đã bị tra tấn tới mức nào…

Trong lòng mọi người bắt đầu ngập tràn sự sợ hãi.

Hạ Tử Yên nghiến răng nghiến lợi nói: “Lỗ Trì, ông mau lăn ra đây!”

“Ngay cả người của Vũ Minh mà ông cũng dám giết. Ông đã phạm vào điều cấm kỵ lớn nhất, ông nhất định phải chết!”

Bình luận

Truyện đang đọc