TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 295

Sau đó Long Chương Kiệt lại đột nhiên nghĩ đến cái gì, vội nhíu mày nói: “Lỗ đại sư, gần đây ngài quá rêu rao, lỡ như bị họ Lương kia gặp được…”

“Không sao.”

Lỗ Trì âm trầm cười rồi xua tay, khóe miệng còn nhếch lên một đường cong quỷ dị.

“Nếu bây giờ tôi không bỏ mồi thì làm sao có thể câu được con cá lớn?”

“Cá lớn?” Long Chương Kiệt nhướng đôi mày rậm lên, nghe ra hàm ý không bình thường trong lời nói của Lỗ Trì.

Lão già này lại muốn gây chuyện!

Hơn nữa còn muốn làm lớn!

“Lỗ đại sư, cá lớn ngài nói ám chỉ là…”

“Thôi.” Lỗ Trì phất tay cắt ngang lời ông ta, lạnh nhạt nói: “Chuyện không nên nghe thì đừng nghe ngóng, tóm lại ông chỉ cần biết, thời điểm Long gia xưng bá Trấn Giang đã không xa.”

“Đúng đúng…” Long Chương Kiệt khúm núm gật đầu một hồi: “Tôi chỉ lo tu vi của ngài chưa khôi phục, sợ xảy ra nguy hiểm gì, cũng không có ý gì khác.”

“Nguy hiểm?” Lỗ Trì cười âm hiểm: “Cứ yên tâm đi, kẻ nên lo lắng sau này chính là họ Lương kia thậm chí toàn bộ phân bộ Võ Minh.”

.

“Ba ngày sau, hai sư huynh của tôi sẽ đến.”

Nghe xong, trước mắt Long Chương Kiệt lập tức sáng lên!

“Tốt!”

“Lỗ đại sư yên tâm, tôi lập tức dặn dò thủ hạ tăng lớn cường độ, bắt càng nhiều Huyền Vũ Giả để giúp ngài khôi phục tu vi.”

“Mặt khác, tất cả tài nguyên tu luyện mà sau này hai vị sư huynh của ngài cần, Long gia tôi bao hết”

“Khặc khặc khặc…” Lỗ Trì nghe vậy thì cười quái dị một trận, thỏa mãn vỗ vỗ bả vai Long Chương Kiệt: “Làm không tồi, mặt khác trừ một số Huyền Vũ Giả ra, cũng có thể kiếm một vài cô gái chưa mất trinh, chuyện này càng dễ hơn tìm một vài Huyền Vũ Giả tu vi thấp.”

Long Chương Kiệt lại vội vàng gật đầu, sau đó Lỗ Trì nhìn về phía Long Phi Vân.

Có lẽ là vì hai người đều từng thua trong tay Lương Siêu, bị hắn sỉ nhục, cho nên có cảm giác thân thiết đồng bệnh tương liên.

“Phi Vân, không phải cậu vẫn muốn học tập cổ thuật sao?”

“Hiện tại lão hủ thu cậu làm đệ tử, dạy cậu một vài chiêu thô thiển trước, chờ thêm mấy ngày lão hủ sẽ tự thu xếp, để cậu chính tay đâm họ Lương kia, giải mối hận trong lòng, thế nào?”

Long Phi Vân được coi trọng mà bất ngờ, lập tức quỳ xuống lạy Lỗ Trì.

“Sư phụ, xin nhận của đệ tử một lạy!”

Buổi chiều.

Sợ Liễu Băng Khanh , Lương Nghiên vẫn còn khiếp sợ, Lương Siêu vẫn luôn nán lại Hạ gia với họ.

 

Bình luận

Truyện đang đọc