TRUYỀN NHÂN THIÊN Y

Chương 531

Có được vài tỷ cũng không an tâm bằng có đứa con rể tốt như thế.

Chạng vạng tối, khoảng tám giờ, khách sạn Đế Vân, tầng 8, phòng tổng thống số 888.

Mộ Khuynh Tuyết mặc một bộ đồ hầu gái đứng đó với vẻ mặt đờ đẫn, mà ngồi trước mặt cô là ba người Mộ Liên Y, Ngô Nguyên Trung và Đào Khiêm.

“Tam tiểu thư, Mộ Gia các vị tốn trả giá cao để mời vị đại sư kia tới, ông ta thật sự đã hứa sẽ diệt trừ thằng nhãi Lương Siêu kia sao?”

“Hứ, còn có thể là giả sao?” Mộ Liên Y cười rồi khẽ nhấp một ngụm rượu đỏ, nói: “Việc nhỏ như thế quá đơn giản đối với Miller đại sư thôi.”

Soạt!

Mộ Khuynh Tuyết nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu, căm tức nhìn Mộ Liên Y: “Chuyện này liên quan gì đến Lương Siêu! Tại sao cô lại kéo anh ấy vào!”

Sắc mặt Mộ Liên Y lạnh lẽo, trực tiếp cầm lấy một ly rượu đỏ giội thẳng lên mặt Mộ Khuynh Tuyết: “Bây giờ chị là người sắp chết, còn có tư cách gì nói nhảm với tôi chứ? Trước đó họ Lương dám làm nhục tôi như vậy, chết một trăm lần cũng không oan!”

Nói xong Mộ Liên Y lại cười lên vài tiếng rồi tiếp: “Tôi nghe nói rằng chị còn có một sư phụ có sức mạnh cực khủng đúng chứ?”

“Mà chuyện này tôi đã đánh tiếng với Miller đại sư rồi, bảo ngài ấy lúc trừ khử tên tiểu tử Lương Siêu kia thì tiện tay giết chết cái vị sư phụ kia của chị luôn.”

“Cô!”

Trên mặt của Mộ Khuynh Tuyết càng hằn sâu sự phẫn nộ uất hận, cô cắn chặt răng nói: “Cô đừng có mà mơ thực hiện được điều đó!”

“Đến lúc đó nếu như Miller gì đó kia không đồng ý bảo đảm không làm hại hai người Lương Siêu và sư phụ của tôi thì tôi tuyệt đối không tình nguyện hiến thân cho gã ta.”

“Ha ha ha!”

Đào Khiêm cười to hai tiếng, lắc đầu nói: “Cô Mộ, bốc đồng như vậy thực sự không giống phong cách của cô đâu, tôi biết, để không liên lụy đến tên tiểu tử họ Lương đó và cả bà già sư phụ của cô, nên cô đã lựa chọn việc tự mình biến mất trong lặng lẽ đúng chứ?”

“Nhưng thật đáng tiếc, trước đó nửa tiếng tôi đã sắp xếp người đợi sau vài tiếng nữa sẽ đi thông báo cho Lương Siêu và sư phụ của cô rồi, làm vậy để nói cho bọn họ biết, cô sẽ phải chết dưới tay Miller đại sư của nhà họ Mộ.”

“Thậm chí, bọn tôi còn đã nói hẳn nơi ở của Miller đại sư cho hắn biết rồi cơ.”

“Cô không ngại mà thử đoán xem, với tìm cảm mà họ dành cho cô như vậy bọn họ sẽ làm gì chứ?”

Dáng vẻ của Mộ Khuynh Tuyết lại càng thêm sửng sốt, sau đó trong lòng bắt đầu hoảng sợ, nếu như sư phụ của cô cùng Lương Siêu thật sự phát hiện chuyện này, không cần nghĩ nhiều cũng biết bọn họ nhất định sẽ lập tức xông tới!

Mà đến lúc đó…

Cho dù Miller lười biếng không muốn động thủ thì cũng không thể ngồi yên được rồi.

Mộ Liên Y cau mày liếc Đào Khiêm một cái, tự nhiên ả ta cũng nhìn thấu được suy nghĩ nhỏ nhặt của gã ta hiện giờ.

Chẳng qua là ả sợ Miller đại sư không quá coi trọng cái chuyện nhỏ nhặt này rồi đợi sau khi làm Mộ Khuynh Tuyết cho sướng xong rồi mà trực tiếp quay trở về Đế Kinh cho nên mới phải thêm một sự chắc chắn bảo đảm là gã ta tham gia vào chuyện này.

Bình luận

Truyện đang đọc