LONG UY CHIẾN THẦN

“Anh tạm thời không kế hoạch nào tại thời điểm hiện tại vì tôi không còn gì cả.” Lê Vĩnh Thiên không muốn nói với gia đình về kế hoạch của mình.

“Với năng lực của anh, cho dù làm cái gì, cũng nhất định có thể thành công. Nếu anh thắng, em sẽ cùng anh thống trị thiên hạ, nếu anh thua, em sẽ cùng anh làm lại từ đầu.” Chu Nhược Mai nói.

“Nhưng anh rất mệt mỏi, đang muốn ăn cơm mềm.” Lê Vĩnh Thiên trịnh trọng nói.

“Anh… anh không thể như thế này! Anh từng có thế lực, là một Hộ soái bảo vệ đất nước mà giờ muốn ăn cơm mềm, người khác sẽ cười nhạo đấy.” Chu Nhược Mai nói.

Advertisement

“Phải đó! Con phải phấn chấn lên. Con là trạng nguyên trong số ba trăm sáu mươi lăm người. Dù con không trở thành một Hộ soái, thì cũng có thể làm việc trong các ngành khác để hỗ trợ gia đình của mình. Đừng nản lòng!” Lê Tuyết Tương cũng nói.

“Lê Vĩnh Thiên nếu anh dám ăn cơm mềm, tôi sẽ viết anh vào tiểu thuyết của tôi. Tôi sẽ viết anh là một kẻ vô dụng hoặc một tên cặn bã!” Nguyễn Tú Hằng nói.

“Được rồi, mọi người không cần nói về chuyện đó nữa. Con muốn yên lặng …” Lê Vĩnh Thiên nói.



Advertisement

Thông báo về việc cách chức của Lê Vĩnh Thiên đã được đưa ra. Ngụy Nghiêm được bổ nhiệm làm tể tướng, Ngụy Nguyên Trác được chỉ định làm thống lĩnh của quân đội Ngự Lâm và Ngụy Nguyên Trác làm viện trưởng viện giám sát.

Cha con nhà họ Ngụy bất ngờ được quốc vương Long Quốc trọng dụng, nhảy lên chức cao khiến dư luận dậy sóng.

Không ai có thể nghĩ rằng cha con nhà họ Ngụy vốn luôn là vô danh tiểu tốt lại đột nhiên lên chức cao như vậy. Vả lại đều là những chức vụ quan trọng!

Đặc biệt làNgụy Nghiêm đã nhảy từ một bộ trưởng nhỏ nhoi lên làm tể tướng của Đại Long Quốc!

Hai người con trai của ông ta chả có kỹ năng đặc biệt nào mà cũng có thể được quốc vương Long Quốc giao phó trọng trách!

Ngay khi tin tức truyền tới cả nước, tất cả đều bàng hoàng. Bốn vị Hộ soái đều không hề hay biết không biết Ngụy Nghiêm đã cho thuốc mê gì cho quốc vương Long Quốc mà ngài lại trọng dụng người bố con họ Ngụy như thế.

Tin tức cha con nhà Ngụy nắm quyền không chỉ khiến Long Quốc chấn động mà còn khiến tất cả các quốc gia trên thế giới phải kinh ngạc.

Tuy nhiên, tất cả các quốc gia trên thế giới đều rất vui mừng khi biết rằng quốc vương Long Quốc đã để những kẻ tầm thường và kém cỏi như nhà họ Ngụy và con trai của ông ta nắm giữ những chức vụ quan trọng.

Bởi vì bọn họ đều biết rằng chính sự trọng dụng nhũng kẻ kém cỏi như vậy thì sớm muộn gì Long Quốc cũng sẽ suy tàn.

Long Quốc suy tàn là điều đáng mừng cho tất cả các quốc gia khác trên thế giới. Lúc đó trên thế giới ít đimột đối thủ mạnh khác. Thậm chí còn có cơ hội thôn tính cả Long Quốc!

Chu Nhược Mai, Lê Tuyết Tương và Nguyễn Tú Hằng đã rất ngạc nhiên khi biết rằng bố con nhà họ Ngụy đều đã trở thành các quan chức cấp cao.

“Lê Vĩnh Thiên vừa mới bị bãi chức, thì nhà họ Ngụy lập tức được thăng chức. Chẳng lẽ đây là âm mưu gì?” Chu Nhược Mai nói.

“Truyện trong triều đình rất khó để tôi giải thích với mọi người. Tốt hơn hết là không nên hỏi những câu hỏi này.” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Được rồi, vậy thì tôi sẽ không hỏi những câu này. Lúc trước anh có nói sau chiến tranh, sẽ xây dựng lại tập đoàn Galaxy. Bây giờ anh bị cách chức, chắc chắn không thể xây dựng lại Tập đoàn Galaxy rồi. Hai anh em Triệu Đình Vũ vẫn đang chờ đợi để tôi làm việc cho họ. Bản thân tôi giờ cũng không còn việc làm… “Chu Nhược Mai nói với giọng u sầu.

“Cô có thể yên tâm, tập đoàn Galaxy sẽ xây dựng lại dù sớm hay muộn. Thành phố Đà Lạt cũng sẽ được xây dựng lại.” Lê Vĩnh Thiên nói

Chu Nhược Mai nói: “Bây giờ anh không quyền không chứ. Chuyện xây dựng lại Tập đoàn Galaxy và thành phố Đà Lạt không tới lượt anh làm chủ đâu.” Chu Nhược Mai nói.

“Đừng nói nhiều nữa. Tôi phải đến bệnh viện để gặp Triệu Đình Vũ. Hay là tranh thủ thời gian tôi đang rảnh, tới bệnh viện thăm Triệu Đình Vũ và Lại Nhi!” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Được rồi, chúng ta cùng nhau đi!” Chu Nhược Mai nói.

Vậy là, Chu Nhược Mai, Lê Tuyết Tương,Nguyễn Tú Hằng và Lê Vĩnh Thiên đã ra ngoài cùng nhau.

Ngay khi vừa đi ra ngoài biệt thự, thủ lĩnh hộ vệ nhận được lệnh của Ngụy Nghiêm rằng họ không được ở lại biệt thự Tinh Nguyệt để bảo vệ một thường dân như Lê Vinh Thiên.

Ngụy Nghiêm muốn tấn công Lê Vĩnh Thiên. Vì vậy, ông ta phải giải tán hộ vệ của Lê Vĩnh Thiên trước mới có thể ra tay.

Cho nên, chuyện phải làm đầu tiên sau khi nhậm chức, đó là ra lệnh thu hồi đội hộ vệ của Lê Vinh Thiên.

Bởi vì Lê Vĩnh Thiên đã bị giáng chức xuống một thường dân, nên anh ta không đủ tư cách dùng hộ vệ. Với tư cách là tể tướng, Ngụy Nghiêm có đủ lý do để thu về hết hộ vệ của Lê Vinh Thiên.

Biệt thự Tinh Nguyệt được cậu chủ họ Hàn tặng cho Lê Vinh Thiên, không phải là do quốc gia ban tặng nên Ngụy Nghiêm không thể lấy lại được biệt thự Tinh Nguyệt.

“Hổ soái… Tể tướng Ngụy vừa ra lệnh cho chúng tôi sơ tán..” Người thủ lĩnh đội hộ vệ nói một cách khó xử.

Lê Vĩnh Thiên nói: “Ta đã nói, chuyện trên sẽ cho ngươi đi trở về.

“Nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy. Chúng tôi thực sự không muốn rời xa anh!” Thủ lĩnh đội hộ vệ nói.

“Hãy tuân thủ mệnh lệnh. Tôi đã bị cách chức vì không tuân theo mệnh lệnh. Tôi không có quyền hay chức vụ gì bây giờ nên sẽ không ai làm hại tôi đâu. Giờ tôi không cần sự bảo vệ của các cậu” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Hồ soái sẽ luôn là một Hồ soái trong lòng chúng ta. Cho dù vị trí của anh có thay đổi, tôi cũng muốn đi theo anh.” Thủ lĩnh đội hộ vệ nói.

“Vâng! Hộ soái cho chúng tôi theo anh đi!”

Những hộ vệ này đều trung thành với Lê Vĩnh Thiên và không muốn rời đi.

“Không được! Các cậu sẽ bị kết án tử hình nếu không tuân lệnh! Nếu mọi người vẫn xem tôi là Hổ soái thì nghe lời tôi về nhà mau đi! Tôi bây giờ đã là một kẻ lang thang không thể tự nuôi sống bản thân, các cậu còn theo tôi để làm gì? “Lê Vĩnh Thiên nói.

“Hổ soái …” Thủ lĩnh đội hộ vệ vẫn còn muốn nói tiếp.

Lê Vĩnh Thiên cắt ngang lời của anh ta: “Đừng nói gì nữa. Là mệnh lệnh, cậu hãy dẫn các anh em mau chóng rời đi!”

Bình luận

Truyện đang đọc