LONG UY CHIẾN THẦN



Lúc này, ở phía trên cửa hang.

Thiên Thành cứ nhìn chằm chằm đồng hồ, tám phút đã trôi qua, còn hai nữa là đủ mười phút.

Nếu trong hai phút này, anh ta vẫn không nhận được tín hiệu từ Lê Uy Long, anh ta sẽ tự mình hành động, mang cả đội xuống hang ngầm này.

Để cứu Lê Uy Long, cho dù có phải cái giá đắt đó là thương vong nghiêm trọng của cả đoàn cũng không thể chùn bước!

Hà Ngọc Lan và những lính đặc chủng tinh anh cùng với quân đội tinh nhuệ do Minh Hải phái tới đều đã đứng trước cửa hang, chuẩn bị sẵn sàng tác chiến.

Chỉ chờ Thiên Thành ra lệnh, bọn họ sẽ lập tức hành động.

Hà Ngọc Lan cùng hai mươi người lính đặc chủng đã nắm chắc dây thừng, bọn họ đi theo Lê Uy Long nhiều năm như vậy, là thuộc hạ dưới trướng tất nhiên sẽ đánh trận đầu.

Mà đúng lúc này, máy cảm biến trong tay Thiên Thành chợt lóe sáng, đồng thời còn vang lên tiếng báo động!


“Chúng ta đã nhận được mệnh lệnh của hộ soái! Chúng ta phải tấn công xuống dưới ngay lập tức, cùng hộ soái trong ngoài phối hợp!” Thiên Thành kích động hét lớn.

Chỉ cần nhận được mệnh lệnh của Lê Uy Long sẽ không còn là tự tiện hành động nữa!

Hà Ngọc Lan cùng đám người lính đặc chủng đã ở trong tư thế sẵn sàng, vừa nghe thấy hiệu lệnh của Thiên Thành, bọn họ lập tức nhảy theo dây thừng trượt xuống dưới!

Thiên Thành cũng dẫn đầu làm theo.

Sau đó đoàn người mà Minh Hải phái tới cũng nắm lấy dây thừng rồi nhảy xuống.

Lúc này ở trong hang động.

Sau khi Lê Uy Long ấn nút trên máy cảm biến, biết được đám người Thiên Thành sẽ hành động ngay nên anh lập tức vung kiếm chém vào mấy người lính đánh thuê đang canh giữ cửa hang.

Trong khoảnh khắc đó, hào quang kiếm khí phóng ra như cầu vồng, quét ngang lao ra

ngoài!

“A a a….”

Đám lính đánh thuê ở hang động còn chưa kịp phản ứng đã bị kiếm khí giết chết.

Nhưng mà hào quang kiếm khí bao phủ khoảng cách cũng không lớn lắm, chỉ khoảng mười mét, không thể giết hết đám lính đánh thuê này.

Lê Uy Long không ngờ uy lực của thanh Tiểu Lâu Thính Vũ này lại mạnh như vậy, trong lòng không khỏi ngạc nhiên cùng vui mừng, lúc trước anh thật sự đã đánh giá thấp thanh thần kiếm này, nghĩ rằng thanh kiếm này không phù hợp với dạng chiến đấu như hiện nay, không nghĩ tới lại có uy lực lớn như vậy, còn tốt hơn so với một khẩu súng!

Đúng là tên của thanh kiếm không quan trọng, quan trọng là uy danh của thanh kiếm.

Anh thật sự không hiểu tại sao năm đó Hiên Viên Bá lại lấy một cái tên tao nhã như vậy cho thanh kiếm khí phách bá đạo này.

Chẳng lẽ kiếm khách số một năm đó cũng là một người tao nhã thích sự kết hợp giữa thơ và kiếm?

“Mau nổ súng, bắn chết anh ta!” Harry định thần, lập tức hạ lệnh nổ súng.

Những tên lính đánh thuê vây xung quanh Harry liền giơ súng lên sẵn sàng nhắm vào người Lê Uy Long.

Đám lính đánh thuê đang trông chừng Nguyễn Tú Cẩm cũng vội vàng buông Nguyễn Tú Cẩm ra, đứng dậy chĩa thẳng súng vào người Lê Uy Long.

Còn mấy người đang canh giữ cửa hang biết bên trong đã xảy ra tình huống bất ngờ liền xông vào trong, bọn họ cũng không dám nổ súng bởi vì Harry và George cùng rất nhiều đồng bọn đều đang ở đây, nếu nổ súng có thể vô tình làm bọn họ bị thương.

Lê Uy Long thấy Nguyễn Tú Cẩm đang nằm trên mặt đất, sẽ không bị kiếm khí làm bị thương cho nên anh không một chút do dự lập tức vung kiếm về mấy người đang chuẩn bị bắn anh!

Trong nháy mắt, một luồng kiếm khí uy nghiêm lại phóng ra ngoài, trực tiếp chém mấy tên lính đánh thuê kia làm đôi.

Harry, George cùng Tôn Quốc Tài thấy thanh kiếm trong tay Lê Uy Long quá mạnh mẽ, tất cả đều tái mặt hoảng sợ, trong mắt tràn ngập sự khiếp sợ.

Bọn họ không ngờ thanh kiếm trong tay Lê Uy Long lại kinh khủng như vậy, uy lực của nó vượt xa sức tưởng tượng.

Nguyễn Tú Cẩm nằm trên mặt đất, thấy đường kiếm mạnh mẽ của Lê Uy Long như vậy cũng rất kinh ngạc, Lê Uy Long chỉ đi vào căn phòng đá một lần, khi đi ra lại có thể lợi hại như kiếm khách trên tivi?

Cô ấy thật sự không ngờ ngay tại lúc nguy cấp nhất, Lê Uy Long lại kịp thời đi ra cứu cô ấy, nếu chậm một chút thôi thì có lẽ cô đã gặp tai họa rồi.

Những người lính đánh thuê lúc trước trông chừng Nguyễn Tú Cẩm đã bị kiếm khí của Lê Uy Long giết chết, lúc này đã không còn ai canh giữ bên cạnh Nguyễn Tú Cẩm nữa.

Cô ấy theo bản năng liền đứng lên chạy về phía Lê Uy Long.

Thấy thuộc hạ của mình bị chém chết, Harry lập tức rút súng ra nhắm ngay Lê Uy Long bắn một phát.

“Bang!” Là thủ lĩnh của đoàn lính đánh thuê này, tốc độ nổ súng của Harry cực nhanh.

Một viên đạn bay nhanh về phía Lê Uy Long.

“Bùm!” Lê Uy Long giơ ngang thanh kiếm lên chặn viên đạn.

Viên đạn va chạm với thanh kiếm nhưng trên thân kiếm vẫn còn nguyên vẹn.

Harry thấy tốc độ phản ứng của Lê Uy Long quá nhanh, thế mà lại có thể dùng thân kiếm đỡ đạn, ngay khi Lê Uy Long đỡ được viên đạn đó liền nhảy lên phía trước, dùng kiếm đâm Harry!


Bởi vì Nguyễn Tú Cẩm đã đứng dậy nên Lê Uy Long không thể vung kiếm quét ngang được nữa, chỉ có thể đâm thẳng về phía trước.

Nếu thật sự quét qua, kiếm khí chắc chắn sẽ chém Nguyễn Tú Cẩm ra làm đôi.

Trước khi Harry phản ứng lại, anh ta đã thấy một ánh kiếm lóe sáng đâm thẳng vào tim anh ta.

“Ưm….” Harry đau đớn kêu lên, thanh kiếm trong tay Lê Uy Long đã đâm sâu vào tim anh ta, mũi kiếm xuyên thấu qua lưng!

Harry trợn to hai mắt, miệng phun máu.

Hiện tại, Lê Uy Long không muốn lãng phí thời gian ở đây nên anh nhanh tay rút kiếm lại.

Máu từ ngực của Harry b ắn ra ngoài.

George và Tôn Quốc Tài thấy thủ lĩnh của lính đánh thuê khiến cho nhiều nhân vật lớn trên thế giới nghe tiếng cũng phải sợ hãi lại không thể đỡ được một kiếm nhẹ nhàng của Lê Uy Long, trong nhất thời khiếp sợ tột độ.

Bọn họ chưa bao giờ thấy một thanh kiếm ghê gớm như vậy!

Harry loạng choạng mấy bước rồi ngã xuống đất, chết ngay tại chỗ.

Một thế hệ thủ lĩnh cứ như vậy mà không chịu nổi một đòn đã chết dưới thanh thần kiếm của Lê Uy Long.

Tiểu Lâu Thính Vũ vừa xuất hiện, ai có thể chiến đấu với nó?





Bình luận

Truyện đang đọc