LONG UY CHIẾN THẦN



Sau khi xuống đất, Lê Uy Long liền đè Chu Nhược Mai xuống dưới người mình.

Giữa ánh lửa, Chu Nhược Mai vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra, tức giận hỏi: “Đồ khốn, rốt cuộc anh muốn làm gì? Ở trên giường không được hả? Sao phải là ở dưới đất? Muốn doạ em chết hả?”

“Có bắn tỉa đang mai phục.” Lê Uy Long nói.

“Cái gì? Thế mà lại có bắn tỉa tới thật?” Chu Nhược Mai ngạc nhiên vô cùng.


“Phải đó, ban nãy em không nghe thấy sao, cửa sổ kính đã bị đạn bắn vỡ rồi, tường cũng bị đạn bắn xuyên qua đó.” Lê Uy Long nói.

Lúc này, Chu Nhược Mai mới nhớ ra, ban nãy cô quả thực có nghe thấy tiếng kính vỡ!

Sau đó, cô ngoảnh đầu nhìn, thấy bức tường bên cạnh mình quả nhiên đã bị đạn bắn qua, có một cái lỗ!

Thấy tình hình như thế, Chu Nhược Mai hoảng sợ, nói: “Nguyễn Tú Cẩm này, rốt cuộc gây ra bao nhiêu thù oán thế, thế mà lại có độc giả cầm súng tới muốn bắn nổ đầu cậu ấy rồi! Nhưng mà, mấy tay bắn tỉa này nhận nhầm người rồi, sao lại nhầm em thành Nguyễn Tú Cẩm thế này!”

Bởi vì trước kia Nguyễn Tú Cẩm từng nói, có độc giả nói phải cầm súng tới bắn nổ đầu cô, nên đến giờ, chỉ cần nghe Lê Uy Long có người tới tập kích thôi là Chu Nhược Mai lập tức nghĩ rằng có độc giả muốn đi bắn chết Nguyễn Tú Cẩm!

Lê Uy Long nghe thế thì mướt mồ hôi, nói: “Em nghĩ nhiều rồi, đây không phải độc giả muốn giết Nguyễn Tú Cẩm, mà là có người muốn giết anh!”

“Cái gì? Hoá ra có người muốn giết anh hả? Vậy phải làm thế nào?” Chu Nhược Mai hoảng sợ nói.

Lê Uy Long nhìn thấy thần kiếm Tiểu Vũ Thính Lâu đang phát ra ánh sáng ở góc tường, lập tức đã có dự tính.

“Em đừng sợ quá, chút nữa anh cầm kiếm đỡ đạn, em lập tức chạy ra khỏi phòng, đợi ở phòng khách, hộ vệ của anh sẽ tới cứu chúng ta nhanh thôi.”


Trốn dưới giường không an toàn, bởi đạn của những tay bắn tỉa có thể xuyên qua giường, cho nên anh quyết định dùng kiếm để đỡ đạn một chút, để Chu Nhược Mai ra ngoài phòng trước.

Trước kia khi ở hầm ở núi Hổ Sơn, anh đã từng dùng thanh kiếm này để chắn đạn, đạn không xuyên qua được, thậm chí thanh kiếm sẽ chẳng có chút tổn hại nào.

“Anh dùng sẽ không đỡ lệch đâu, em chuẩn bị tốt, anh sắp lấy kiếm để đỡ đạn rồi.” Lê Uy Long nói.

“Được, anh cẩn thận một chút! Em vẫn chưa được thử làm phụ nữ mà, chỉ cần anh có thể tránh được kiếp nạn này, em sẽ lập tức tạo ra một đứa con với anh!” Chu Nhược Mai cố vũ.

Ban nãy tưởng sắp được thử làm phụ nữ rồi cơ, không ngờ lúc mấu chốt nhất thì lại có người tới tập kích, qua lần này, cô càng cảm thấy chuyện vui phải đúng lúc.

“Được, anh sẽ cẩn thận.” Lê Uy Long quả thực cũng rất buồn bực, sao lần nào mính muốn làm chuyện đấy thì lại có chuyện bất ngờ xảy ra? Tập kích tới sớm không tới, muộn cũng không, mà cứ phải vào lúc quan trọng mới được cơ?

Tay bắn tỉa nữ ở lầu đối diện thấy Lê Uy Long ôm Chu Nhược Mai lăn xuống gầm giường, chắc cũng đoán ra được vị trí đại khái của hai người họ, chuẩn bị bóp cò vào chỗ của Lê Uy Long thì đột nhiên Lê Uy Long lại đứng lên!

Cô ta vui mừng, lập tức bóp cò!

Lê Uy Long nhanh chóng nắm lấy thanh kiếm ở góc tường, sau đó một tay nắm lấy chuôi kiếm, một tay kéo thân kiếm, để kiếm chắn trước ngực mình.


“Keng!”

Đạn bắn lên thân kiếm, vang lên một tiếng kêu chói tai!

Lực của đạn quá lớn, Lê Uy Long lùi về sau mấy bước, lưng chạm vào tường mới không lùi tiếp nữa.

Chu Nhược Mai thì làm theo lời dặn của Lê Uy Long, lập tức nắm bắt cơ hôi, chui ra từ dưới đất, xông ra khỏi phòng.

Hôm nay Giả Thanh Phương có việc rất quan trọng, đi huyện thành một chuyến. Ở đây, Giả Thanh Phương chân thành xin lỗi mọi người, xin lỗi, để mọi người đợi lâu rồi.






Bình luận

Truyện đang đọc