LONG UY CHIẾN THẦN



Bởi vì chỉ cần Tôn Quốc Tài phá giải được ván cờ tàn này, thì sẽ có thể mở được cửa đá và lấy được kho báu ở bên trong, cho nên George nhất định phải đích thân đi theo.

Hơn nữa, ông ta còn yêu cầu đội ngũ của Harry dốc hết toàn bộ lực lượng, gọi hơn hai trăm binh lính đánh thuê, toàn bộ cùng nhau đi tới núi Hổ Sơn.

Bởi vì không biết rõ bên trong có bao nhiêu kho báu, nếu như bên trong có quá nhiều kho báu, thì nhất định phải có người đến khuân vác, cho nên yêu cầu tất cả binh lính đánh thuê này đều phải đi theo.

Hơn nữa, một khi kho tàng xuất hiện, thì rất có thể sẽ khiến cho các thế lực khác tiến đến tranh đoạt, cho nên nhất định phải dốc hết toàn bộ lực lượng binh lính đánh thuê chuẩn bị tốt lực lượng chiến đấu mới được.


Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, về việc có thể lấy được kho báu hay không còn phải phụ thuộc vào Tôn Quốc Tài có thể phá giải được ván cờ tàn của cửa đá hay không nữa.

Sau khi cả đoàn người lặng lẽ lái xe đến núi Hổ Sơn, thì lần lượt dùng dây thừng leo xuống dưới hang động.

Chờ đến khi tất cả đội ngũ đều đi xuống đến bên dưới hang động, rồi mới chiếu đèn pin dọc theo đường đi đến phía cửa đá.

Lê Uy Long vừa mới ngủ say chưa được bao lâu, thì điện thoại đột nhiên vang lên, vì để tránh cho Chu Nhược Mai bị đánh thức, nên anh vội vàng nhấn nút trả lời.

Là Thiên Thành gọi điện thoại đến.

“Anh Thiên, thật ngại quá, muộn như vậy rồi còn gọi điện thoại đến quấy rầy anh, chủ yếu là bởi vì có tình huống khẩn cấp cần phải báo với anh.” Thiên Thành nói.

Lê Uy Long nhìn sang Chu Nhược Mai đang ngủ say trên giường, thấy cô vẫn còn đang ngủ say, nên anh cũng không định ra ngoài, trực tiếp nói chuyện với Thiên Thành ở trong phòng: “Đừng nói nhảm nữa, có chuyện gì khẩn cấp?”

“Lúc nãy chúng tôi theo dõi thấy George đích thân đi ra ngoài và dẫn theo một ông cụ đến núi Hổ Sơn. Hơn nữa, có hơn hai trăm binh lính đánh thuê ẩn ngầm trong tập đoàn Vương Lôi cũng được huy động toàn bộ lực lượng đến núi Hổ Sơn.” Thiên Thành nói.


“Ông cụ đó là ai?” Lê Uy Long hỏi.

“Chúng tôi cũng điều tra ra được thân phận của ông cụ đó rồi, ông ta mới đi máy bay từ Đông Quốc đến Đà Lạt vào tối nay. Tên của ông ta là Tôn Quốc Tài, ông ta từng là vua cờ bậc nhất của Long Quốc, sau đó nhập cư vào quốc tịch Đông Quốc, chuyên bắt tay vào công việc nghiên cứu cờ tướng ở Đông Quốc.” Thiên Thành nói.

“Không còn nghi ngờ gì nữa, bọn họ là từ Đông Quốc điều một cao thủ cờ tướng như Tôn Quốc Tài đến đây, chính là muốn để ông ta phá giải ván cờ tàn trên cửa đá ở vùng đất kho báu rồi.” Lê Uy Long nói.

“Đúng vậy, một khi Tôn Quốc Tài phá giải được ván cờ tàn trên cửa đá, thì kho báu dưới núi Hổ Sơn sẽ rơi vào tay bọn họ, bây giờ chúng ta phải làm gì đây? Anh Thiên, xin anh hãy chỉ thị.” Thiên Thành hỏi.

“Chúng ta hãy chờ thời cơ hành động trước, đừng vội bứt mây động rừng.” Lê Uy Long nói.

“Nhưng mà tôi lo lắng nếu chúng ta đến muộn, kho báu sẽ bị bọn họ phá hủy mất.” Thiên Thành nói.

“Nếu đó đã là kho báu, thì bọn họ khẳng định sẽ biết trân trọng, sẽ không dễ dàng phá hủy đâu. Nếu như bọn họ thực sự có thể lấy được kho báu, thì đợi khi bọn họ từ trong hang động đi ra, chúng ta sẽ đem bọn họ tiêu diệt, chiếm lại kho báu.” Lê Uy Long nói.

“Đến lúc đó giao đấu với nhau, khó tránh khỏi sẽ có một trận chiến khốc liệt và kho báu cũng sẽ bị phá hủy trong trận chiến mất.” Thiên Thành nói.

“Những lời anh nói cũng đều có lý, nhưng bây giờ chị dâu của anh không thể phá giải được ván cờ tàn này, chỉ có thể chờ Tôn Quốc Tài đi phá giải nó thử xem thế nào.” Lê Uy Long nói.


“Chị dâu thân là vua cờ trẻ tuổi của Long Quốc, thế nhưng cũng không thể phá giải được ván cờ tàn này sao?” Thiên Thành có chút ngạc nhiên hỏi.

“Đúng vậy, trong đêm hôm nay tôi đã yêu cầu cô ấy thử phá giải nó, nhưng ngay cả cô ấy còn thiếu chút nữa bị ván cờ tàn này làm cho tẩu hỏa nhập ma.” Lê Uy Long nói.

“Nếu nói như thế, thì ván cờ tàn này cũng thật là quá quỷ dị đi, Tôn Quốc Tài cũng không nhất định có thể phá giải được.” Thiên Thành nói.

“Ừ, cho nên tôi mới muốn cho Tôn Quốc Tài đi thử một chút, dù sao ông ấy cũng là một vua cờ có kinh nghiệm vẫn luôn nghiên cứu về cờ tướng. Nếu như Tôn Quốc Tài thật sự có thể phá giải, thì cũng tương đương với việc là giúp chúng ta phá giải thôi. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn, những kho báu này đến cuối cùng cũng đều là chúng ta.” Lê Uy Long nói.






Bình luận

Truyện đang đọc