LONG UY CHIẾN THẦN



“Bởi vì nghe nói gần đây tập đoàn Galaxy tuyển nhân viên rất khó khăn nên tôi muốn tới giúp cô.” Lâm Khánh Hoa nói sự thật.

“Sao cô lại phải tới giúp tôi?” Chu Nhược Mai lại hỏi.

“Bởi vì chú Dương có ân cứu mạng với tôi, chú ấy vì tôi mà chết, tôi muốn báo đáp công ơn nên tôi muốn cố gắng hết sức để giúp đỡ cô.” Lâm Khánh Hoa nói.

Chu Nhược Mai nghe xong, cô không khỏi có chút cảm động.

“Cô không sợ tập đoàn Galaxy phá sản sẽ bỏ lỡ tương lai của mình sao?” Sở Văn Hinh nhìn vào Lâm Khánh Hoa hỏi, đợi câu trả lời của cô ấy.


"Không sợ, bất kể Tập đoàn Galaxy tương lai như thế nào, tôi cũng sẽ cùng cô đồng tâm hiệp lực, cùng Tập đoàn Galaxy cùng chết cùng sống. Hơn nữa, tôi tin tưởng vào năng lực của cô, dưới sự lãnh đạo của cô, tập đoàn Galaxy sẽ không gục ngã. Hy vọng cô có thể cho tôi một cơ hội, để tôi có thể tới Tập đoàn Galaxy thực tập." Lâm Khánh Hoa hít sâu một hơi và trả lời dứt khoát.

"Tốt! Cảm ơn cô đã tín nhiệm, ngày mai cô có thể tới làm việc." Chu Nhược Mai nói.

“Tôi đã vượt qua cuộc phỏng vấn sao?” Lâm Khánh Hoa có chút kinh ngạc mà hỏi lại.

"Đúng vậy, chuyện đã qua. Cô có thể đến giúp tôi trong cơn khủng hoảng của Tập đoàn Galaxy, tôi đã rất cảm kích cô rồi. Tuy lý do đến với Tập đoàn Galaxy của cô không cao lớn lắm, là vì báo ân mà đến đây. Nhưng một người biết báo ân người khác, nhân phẩm chắc chắn sẽ không kém, cho nên tôi quyết định cho cô cơ hội này." Chu Nhược Mai cười nói.

“Cảm ơn chủ tịch.” Lâm Vạn Khánh vui vẻ đáp.

“Cố gắng lên, chỉ cần tập đoàn Galaxy có thể sống sót qua khoảng thời gian khó khăn này, sau này tôi sẽ không đối xử tệ với cô.” Chu Nhược Mai quả quyết nói với Lâm Khánh Hoa.

"Vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức để làm tốt," Lâm Khánh Hoa hứa.

Sau khi Chu Nhược Mai phỏng vấn những sinh viên đại học này xong, cô liền quay trở lại văn phòng của mình và gọi điện cho Ngô Vy đến.

"Những sinh viên đại học này rất giỏi, chúng ta nhất định phải đào tạo họ thật tốt, đem bọn họ bồi dưỡng thành tinh anh, sau này họ chính là nòng cốt của Tập đoàn Galaxy chúng ta.” Chu Nhược Mai tự hào nói.

"Được, tôi sẽ dốc hết sức đào tạo tốt bọn họ." Ngô Vy hứa.


"Tuy nhiên rất nhiều nhân viên ưu tú trong tập đoàn Galaxy chúng ta đã đầu quân cho Tập đoàn Vương Lôi. Số lượng người được tuyển dụng bây giờ thật sự là không đủ, chúng ta vẫn phải tiếp tục tuyển dụng rất nhiều người.” Chu Nhược Mai nói.

"Tôi hiểu. Hiện nay nhiều hạng mục của chúng ta đã bị gián đoạn, lâm vào tê liệt do đối tác vi phạm hợp đồng, vấn đề này phải mau chóng được giải quyết càng sớm càng tốt!" Ngô Vy nói.

"Đây chính là chuyện nhức đầu nhất. Hầu như tất cả các nhà sản xuất đều đã hợp tác với Tập đoàn Vương Lôi, chúng ta rất khó tìm được đối tác mạnh.” Chu Nhược Mai thở dài.

"Nếu không, hay là chúng ta cũng ra giá cao, tìm hiểu một số đối tác một lần nữa!" Ngô Vy nêu ý kiến.

"Nếu chúng ta cũng ra giá cao và gây chiến về giá cả với tập đoàn Vương Lôi, chúng ta càng không thể chi trả nổi! Hơn nữa, mục đích của bọn họ là tiêu diệt tập đoàn Galaxy của chúng ta. Chúng ta trả giá cao thì họ chắc chắn sẽ trả giá cao hơn. Phía sau họ là tập đoàn lớn của Đông quốc đang hậu thuẫn nên chúng ta rất khó để đánh một trận chiến kéo dài với họ.” Chu Nhược Mai phân tích.

“Vậy thì cô nghĩ chúng ta nên làm gì?” Ngô Vy bối rối hỏi.

"Tôi tạm thời vẫn chưa nghĩ ra cách hay. Tôi sẽ nghĩ lại một chút biện pháp và xem liệu tôi có thể tìm được đối tác nào không.” Chu Nhược Mai nói.

Cục diện bây giờ khiến cô cảm giác chính là giống như là chơi một ván cờ lớn với tập đoàn Vương Lôi, sức lực của cô rất yếu, bị tập đoàn Vương Lôi áp chế ở khắp mọi nơi, cô đang gặp nguy hiểm và đang đứng trên bờ vực diệt vong.

Nếu như không nghĩ ra cách làm nổi bật vòng vây, đánh thắng bất ngờ, tập đoàn Galaxy liền sẽ không trụ được bao lâu.


Để đảo ngược tình thế thì phải tìm được đối tác sẵn sàng hợp tác với tập đoàn Galaxy để tiếp tục phát triển tất cả các hạng mục bị gián đoạn.

Nhưng là, ở dưới loại cục diện này, ai sẽ hợp tác với tập đoàn Galaxy chứ?

Lúc này, tại nhà họ Phan.

Mặt Phan Thiên bởi vì bị Lê Uy Long làm cho biến dạng, anh ta một mực ở nhà vừa khóc vừa làm loạn, không dám ra cửa gặp người, anh ta không còn gì, lại cũng không dám đi chết, người cũng sắp điên rồi.

"Chồng à, em đã nghĩ được cách để trả thù cho Huy Thành rồi.” Huỳnh Mai Thúy mặt âm hiểm nói.

“Cách gì?” Phan Kiệt hỏi.






Bình luận

Truyện đang đọc