LONG UY CHIẾN THẦN

Lúc này, ở biên giới phía đông.

Dưới sự liên kết tấn công mạnh mẽ của tàu c hiến nước Cự Hùng và nước Dẫn Dao, tàu ch iến ở biên giới phía đông đã liên tục thất bại lui quân, sắp lùi đến bờ biển rồi.

“Hộ soái, tàu c hiến của quân địch liên kết lại sắp đánh tan tuyến phòng ngự trên biển của quân ta rồi, làm sao bây giờ?” Một tướng lĩnh vội vàng chạy vào phòng tác chiến của khu vực chiến đấu phía đông, nói với Hộ soái trấn giữ phía đông là Dương Tuấn Vũ.

Advertisement

“Chúng ta điều động đội tàu ch iến từ khu vực biển phía nam sẽ đến đây ngay thôi, truyền lệnh xuống, bảo các tướng sĩ nhất định phải quyết tử canh giữ, tuyệt đối không thể để cho quân địch đổ bộ lên bờ được!” Hộ soái trấn giữ phía đông là Dương Tuấn Vũ nói.

“Đội tàu c hiến của chúng ta, còn bao lâu nữa mới đến? Bây giờ tàu chi ến của địch đã ép sát từng bước rồi, chúng tôi cùng lắm cũng chỉ có thể giữ vững thêm được nửa tiếng đồng hồ nữa thôi!” Tướng lĩnh nói.

“Đội tàu chi ến của chúng ta, cùng lắm cũng chỉ mất hai mươi phút nữa là có thể đến nơi thôi. Chỉ cần đội tàu chi ến của chúng ta đến nơi là có thể tấn công hai mặt với tàu chi ến của địch, đến lúc đó quân địch chắc chắn thất bại! Thành hay bại chỉ trong giây lát này thôi, vì vậy không tiếc phải trả bất cứ giá nào, cũng phải bảo vệ tuyến phòng ngự cuối cùng trên biển!” Dương Tuấn Vũ nói.

Advertisement

“Rõ!” Tướng lĩnh lập tức chạy ra khỏi phòng tác chiến.



Khu vực biển phía đông.

Tướng sĩ ở biên giới phía đông nhận được mệnh lệnh phòng thủ đến hơi thở cuối cùng ở đạo phòng ngự cuối cùng trên biển của Hộ soái trấn giữ phía nam Dương Tuấn Vũ, tất cả đều chiến đấu đẫm máu.

Súng trên bờ cũng bắt đầu không ngừng nổ, bắn phá vào tàu ch iến của địch.

Có điều, đội liên minh tàu ch iến của quân địch thật sự quá mạnh mẽ, đối mặt với sự tấn công đột ngột của tướng sĩ biên giới phía đông, vẫn có thể tiếp tục đẩy mạnh tấn công tiến về phía trước.

Hộ soái trấn giữ phía đông Dương Tuấn Vũ cũng đã chuẩn bị xong việc chiến đấu trên đất liền.

Tướng sĩ ở biên giới phía đông đã giữ vững được hai mươi phút, chỉ lát nữa thôi, đội liên minh tàu chiế n của quân địch sẽ đánh phá tuyến phòng ngự cuối cùng, đột nhiên, một đội tàu c hiến mạnh mẽ từ xa đến gần, trùng trùng điệp điệp lao đến đây!

Đội tàu ch iến mạnh mẽ này chính là đội tàu ch iến từ biên giới phía đông phái đến biên giới phía nam!

“Rầm rầm rầm…”

Đội tàu ch iến của biên giới phía đông từ biên giới phía nam gấp gáp quay về, lập tức nổ súng tấn công đội liên minh t àu chiến của quân địch.

Tàu chiế n của quân địch đang dốc hết sức tấn công tuyến phòng ngự trên biển cuối cùng của biên giới phía đông, không ngờ sẽ có một nhánh tàu chi ến Long quốc mạnh mẽ từ bên cạnh bất ngờ tấn công, tất cả đều bất ngờ không kịp đề phòng, rối rít trúng đạn pháo.

“Đội tàu chi ến của chúng ta cuối cùng cũng đã quay về rồi! Giết!” Tổng chỉ huy tiền tuyến của biên giới phía đông nhìn thấy tàu ch iến của mình cuối cùng đã quay về, lập tức kích động đến mức gầm lên giận dữ.

Tướng sĩ ở biên giới phía đông nhìn thấy đội tàu chi ến của mình cuối cùng đã quay về, tất cả đều vô cùng vui mừng, tinh thần phấn chấn, càng anh dũng giết địch hơn.

Tàu chi ến liên minh của quân địch bị tấn công từ hai mặt, trong lúc gấp gáp chỉ có thể chia thành hai đội, chiến hạm của nước Cự Hùng chiến đấu với đoàn tàu chiế n mới từ biên giới phía nam về, chiến hạm của nước Dẫn Dao tiếp tục tấn công tuyến phòng ngự cuối cùng của biên giới phía đông.

Vì đoàn tàu chiế n liên minh của quân địch phải chia quân thành hai hướng, thực lực đương nhiên cũng giảm đi đáng kể.

Chiến hạm của nước Cự Hùng hoàn toàn không phải đối thủ của đội tàu ch iến vừa mới gấp gáp chạy từ biên giới phía nam về đây.

Mà chiến hạm của nước Dẫn Dao cũng không phải đối thủ của chiến hạm biên giới phía đông vốn đang dĩ sĩ khí dâng cao.

Ở biên giới phía đông, tàu ch iến tấn công từ hai mặt, hơn nữa còn có sự tấn công từ trên bờ, tàu chi ến quân địch bị tổn thất nặng nề, một số tàu ch iến của địch vì bị hao tổn nặng nề, mà bắt đầu chìm xuống.



Lúc này, ở thành phố Bắc Giang.

Chu Nhược Mai và Nguyễn Tú Hằng đã đến thành phố Bắc Giang, được sắp xếp ở trong một căn biệt thự.

Hộ vệ đi theo canh gác xung quanh biệt thự, bảo vệ sự an toàn của vợ Hộ soái là Chu Nhược Mai.

“Nhược Mai, vừa mới có tin thắng trận được truyền đến, Lê Uy Long đánh bại quân địch ở biên giới phía bắc, ép Peter dẫn đầu năm mươi nghìn quân địch phải đầu hàng, chỉ trong một lần hành động đã thu lại được phần đất đai bị mất ở biên giới phía bắc. Chồng cậu thật sự là anh hùng có một không hai!” Nguyễn Tú Hằng hưng phấn nói.

“Thật sự là không ngờ được, Lê Uy Long lại có thể có năng lực đến như vậy!” Chu Nhược Mai biết được tin tức này cũng vô cùng phấn khởi, không ngờ được chồng mình lại lợi hại đến vậy, đến biên giới phía bắc, thì đã lập tức đánh bại được quân địch, giành được thắng lớn.

“Bây giờ Lê Uy Long đã trở thành anh hùng của toàn bộ Long quốc rồi, đợi lần này Lê Uy Long chiến thắng trở về, cậu nhất định phải gạo nấu thành cơm với anh ta mới được, nếu không với thân phận và địa vị của anh ta, nhất định sẽ có rất nhiều người phụ nữ có ý đồ với anh ta.” Nguyễn Tú Hằng nói.

“Đợi anh ấy có thể còn sống trở về đã rồi nói sau! Bây giờ quân địch đã thua trận, chắc chắn sẽ không cam lòng, nhất định sẽ tấn công hàng loạt, tình hình của biên giới phía bắc vẫn chưa hoàn toàn ổn định đâu, vẫn tồn tại rất nhiều điều khó mà lường trước được.” Chu Nhược Mai rất lo lắng nói.

“Lê Uy Long là Hộ soái đứng đầu Long quốc, chiến tướng năm sao duy nhất, quân địch chắc chắn không phải đối thủ của anh ta, cậu không cần phải lo lắng quá đâu.” Nguyễn Tú Hằng an ủi.

“Ừ, hy vọng anh ấy người hiền được phù hộ, không xảy ra chuyện gì. Bây giờ tình hình chiến đấu của biên giới phía nam cũng không lạc quan chút nào, quân địch đã ép sát thành phố Quốc Hòa rồi, cũng không biết rốt cuộc bố tớ và người nhà họ Chu bây giờ thế nào.” Chu Nhược Mai lại rất lo lắng nói.

Bình luận

Truyện đang đọc