Sự thay đổi đột ngột này khiến Ánh Hạ giật mình. Cô hoàn toàn không ngờ tàu chiến của nước Liệp Ưng lại nổ súng về phía mình như thế!
Các chiến sĩ trên tàu chiến của Long quốc thấy nước Liệp Ưng dám tấn công hội hộ pháp của nước mình thì đều tức giận, lũ lượt xin khai chiến!
Tạ Ngọc Hải dùng kính viễn vọng nhìn thấy hết thảy, vội vàng liên lạc với Lê Uy Long: “Tổng đốc, tàu địch đã tấn công tàu nhỏ bên ta, xin chỉ thị!”
Lê Uy Long cũng nhìn thấy tất cả qua màn hình, anh đã vô cùng tức giận, nói: “Lập tức cảnh cáo đối phương, dừng việc tấn công hội hộ pháp! Nếu không chúng ta không ngại chiến đấu!”
Sức nhẫn nại của anh có hạn, bây giờ hành vi của đối phương đã chạm tới giới hạn của Long quốc, kể cả là Công Hải thì cũng không phải là nơi chúng huyênh hoang được, dám tấn công tàu nhỏ của Long quốc, đúng là khiêu chiến!
Nếu như cảnh cáo rồi mà đối phương vẫn không dừng bắn, vậy thì anh sẽ liều mạng đánh trận này!
Nếu không, uy nghiêm của Long quốc còn để vào đâu?
“Vâng!” Tạ Ngọc Hải nhận lệnh của Lê Uy Long, lập tức cho người phát tín hiệu cảnh cáo với nước Liệp Ưng.
“Lập tức dừng bắn hội hộ pháp của Long quốc chúng tôi! Nếu không chúng tôi sẽ tiến hành đánh trả!”
“Lập tức dừng bắn hội hộ pháp của Long quốc chúng tôi! Nếu không chúng tôi sẽ tiến hành đánh trả!”
“Lập tức dừng bắn hội hộ pháp của Long quốc chúng tôi! Nếu không chúng tôi sẽ tiến hành đánh trả!”
Lời cảnh cáo không ngừng vang lên.
Nhưng tàu chiến của nước Liệp Ưng lại như không hề nghe thấy, vẫn dùng vũ khí hạng nặng để tấn công hội hộ pháp!
vũ khí hạng nặng có tầm bắn rất xa, đoàn hộ pháp mà Ánh Hạ mang theo chỉ có chịu đánh, hoàn toàn không có cơ hội đánh trả.
Vì súng của họ, đạn không tới nổi chỗ đối phương.
Kể cả có bắn tới được thì mười chiếc thuyền cũng bị phá rất nhanh thôi, nào chống lại được với tàu địch?
Đúng là chỉ có chịu chết!
“Rút lui mau!” Ánh Hạ thấy tình hình không ổn, lập tức ra lệnh rút lui.
Vì cô không muốn thuộc hạ của mình trở thành vật hi sinh vô ích.
Các hộ pháp nghe lệnh của Ánh Hạ, lập tức bắt đầu rút lui.
Nhưng kể cả họ đã bắt đầu rút lui, tàu chiến của nước Liệp Ưng vẫn bắn về phía họ!
Tàu chiến của nước Liệp Ưng chỉ dùng vũ khí hạng nặng để quét qua họ, mà không dùng vũ khí có uy lực mạnh hơn để huỷ thuyền thật nhanh, là để khiêu khích giới hạn của Long quốc.
Đồng thời, họ cũng đã chuẩn bị đối đầu với đòn phản kích của Long quốc xong xuôi!
Họ đã muốn giao chiến với Long Quốc từ lâu rồi, nhưng vẫn chưa tìm được lí do thích hợp. Lần này liên kết với Cự Hùng để diễn binh là muốn phát sinh xung đột với Long Quốc, sau đó bắt đầu khai chiến!
Tạ Ngọc Hải thấy cảnh cáo vô hiệu, đối phương vẫn nhắm bắn vào phía hội hộ pháp thì lập tức liên lạc với Lê Uy Long.
“Tổng đốc! Tàu chiến của địch phớt lờ cảnh cáo của chúng ta, vẫn nổ súng với bên hội hộ pháp, xin hãy chỉ thị!” Tạ Ngọc Hải nói.
Lê Uy Long đã nhìn thấy những hộ pháp đang rút lui cùng với Ánh Hạ đang ồ ạt ngã xuống qua màn hình, anh đã tức giận vô cùng, gầm lên: “Diễn tập chính thức bắt đầu! Mục tiêu là tàu chiến của nước Liệp Ưng trên Công Hải! Khai chiến!”
“Rõ!” Tạ Ngọc Hải nói.
Sau đó, ông ta lập tức truyền đạt mệnh lệnh của Lê Uy Long: “Diễn tập chính thức bắt đầu! Mục tiêu là tàu chiến của nước Liệp Ưng trên Công Hải! Khai chiến!”