Khi Trần A Phúc mang Đại Bảo và A Lộc cùng động vật gia trở lại Lộc Viên, Trần Danh và Vương thị đã trở về.
Vương thị cặp mắt sưng đỏ, trang dung trên mặt đã tẩy đi, khẳng định là mặt khóc hoa lại rửa mặt.
Nhưng mà, thấy tâm tình của bà còn tốt.
Mấy người ngồi trên giường gạch, nghe Trần Danh và Vương thị nói hành trình lần này đi Tiên Hồ thôn.
Khi Vương thị dẫn Trần Danh lấy diện mạo thế này xuất hiện ở nhà đại đường bá Vương lão gia tử của bà, kinh hãi cả đám người.
Không nghĩ tới, Vương Quyên Nương gả lần hai cho ma ốm thật phát tài rồi!
Vương lão gia tử cho dù đã hơn sáu mươi tuổi, thân thể còn cường tráng, người trong nhà đặc biệt nhiệt tình tiếp đãi vợ chồng Vương thị.
Bọn họ chứng kiến Vương thị dẫn theo đa lễ vật như thế thì cực cao hứng, lại đi thỉnh một đám thân thích đến uống rượu, cũng đều phân chia lễ vật.
Vương thị hỏi Vương Thành bị bán đi nơi nào, các thân thích liền bảy miệng tám lời nói rõ.
Lúc mới bắt đầu, Đinh thị bị tộc thân Vương gia đánh thành như vậy, đều không mở miệng nói hài tử bị bán đi nơi nào, mụ sợ những người này bắt mụ phun bạc ra đi đón hài tử trở về.
Vẫn là vài năm sau, hài tử bị bán đi nơi nào mới có một ít đồn đại.
Có nói trực tiếp bán cho người môi giới Phạm thị ở thị trấn, cũng có nói bán cho trượng mẫu nương (mẹ vợ) Hà Hầu Tử trong thôn, rồi sau đó một loại thuyết pháp truyền đi nhiều nhất.
Trượng mẫu nương Hà Hầu Tử ở tại thôn bên cạnh, vô cùng nhanh mồm nhanh miệng, chỉ cần có thể kiếm tiền, chuyện mất lương tâm gì cũng làm.
Nói là lúc trượng mẫu nương Hà Hầu Tử đến trong thôn thăm khuê nữ, Đinh thị lặng lẽ tìm được bà ta, lại lừa tiểu Vương Thành đi ngoài thôn, bán cho người bà tử kia.
Đã qua hơn hai mươi năm, người bà tử kia đã sớm chết.
Vương thị nghe, lại nhịn không được khóc lên.
Trần Danh liền để Tiết Đại Quý giấu hai lượng bạc, dẫn một hậu sinh Vương gia tìm đi nhà Hà Hầu Tử.
Chứng kiến một lượng bạc kia, Hà Hầu Tử nói thực.
Vương Thành thật sự là lúc trước Đinh thị lấy bốn xâu hai trăm văn bán cho trượng mẫu nương của hắn, trượng mẫu nương của hắn lại bán hài tử lấy năm xâu hai trăm văn bán cho một người bà con xa nhà bà, thân thích kia vẫn luôn không sinh ra nhi tử.
Sau đó, Hà Hầu Tử lại dẫn hai người Tiết Đại Quý đi nhà trượng mẫu nương của hắn, mặc dù trượng mẫu nương chết rồi, nhưng cậu em vợ còn ở đây.
Cậu em vợ của hắn trước còn nói không biết rõ, nhưng nhìn thấy Tiết Đại Quý xuất ra một lượng bạc, mới nói địa chỉ cụ thể, nói ở huyện Di An trong một thôn gọi là Tiểu Lý thôn.
Huyện Di An cách huyện Tam Thanh có khoảng cách gần trăm dặm, cũng thuộc về tỉnh Ký Bắc quản lý.
Mọi người không nghĩ tới dễ dàng liền có được tung tích Vương Thành như thế, đều hết sức cao hứng.
Vương thị nghĩ tới nhà kia không có nhi tử, nhất định sẽ đối tốt với đệ đệ.
Cái này so với bán đi làm hạ nhân trong đại gia đình, hoặc là bán vào gánh hát gì đó thì tốt quá rồi.
Nhưng mà, cha Vương thị và Đinh thị biết