NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc thích thiên địa rộng lớn, cũng thích nông thôn yên tĩnh.

Nhưng nàng biết rõ, nàng và hài tử đã không thuộc về bên này.

Bên này chỉ là một chỗ biệt viện nàng ở tạm, nghỉ ngơi xong rồi, nàng lại sẽ trở lại phủ thành, thậm chí kinh thành.
Nàng đứng ở trước cửa nhìn qua một lát, mới ở dưới sự nâng đỡ của Hồng Phỉ, nhấc chân đi đến phương hướng Lộc Viên.
Đi đến cửa Phúc Viên, cửa chính Phúc Viên đang rộng mở, từ hậu viện truyền đến tiếng cười đùa của bọn nhỏ.

Không chỉ có mấy người hài tử Sở Lệnh Trí, còn giống như có La Minh Thành cùng với mấy… hài tử đầy tớ khác.
Tằng Lão Đầu chạy nhanh ra đây hành lễ nói với Trần A Phúc: "Đại nãi nãi trở về rồi."
Trần A Phúc gật đầu cười nói: "Tằng lão bá vất vả, thân thể còn khỏe không? Mấy ngày này để Hạ Nguyệt đến bồi lão bá thật nhiều."
Sau lưng Tiểu Mặc đưa tới một cái hà bao chứa ngân quả tử.


Tằng Lão Đầu tiếp nhận, lại khom người tạ ơn.

Cười nói: "Cảm ơn đại nãi nãi thương cảm.

Bên này không khí tốt, lại nhẹ nhàng, lão nhân càng sống càng cường tráng."
Trần A Phúc gật gật đầu, đi Lộc Viên.
Lộc Viên mở rộng cửa chính ra, thật xa đã nghe thấy tiếng cười nói bên trong.
Nàng vừa đến trước cửa, đã nhìn thấy trong sân rất nhiều người đang ngồi nói chuyện phiếm.
Vương thị vội vàng đứng dậy tới đỡ Trần A Phúc, nói: "Con ngồi cỗ kiệu lâu như thế, sao không để nghỉ ngơi thật tốt một chút, ngày mai lại đến.

Có thân thể cũng không biết yêu quý chính mình."
Trần A Phúc cười nói: "Con nhớ cha và nương, muốn sớm đi tới thăm mọi người."
Sở Hàm Yên cũng nói: "Con cũng nhớ bà ngoại cùng ông ngoại."

Trần Danh vẫy tay cười nói: "Mau tới ngồi một chút, đừng mệt mỏi." Lại oán giận Vương thị: "Khuê nữ vừa đến liền oán trách, nhanh đi lấy canh chua nấm buổi chiều nấu xong cho khuê nữ cùng Yên tỷ muội uống."
Trần A Phúc ngồi xuống, nói đùa vài câu cùng Trần Danh, lại nói cùng Lưu thị chuyện Vương Thành có lẽ sắp kết thúc, Lưu thị nghe vui vẻ không thôi.
Đại Bảo đi tới kéo Trần A Phúc cùng Sở Hàm Yên nói: "Mẫu thân, muội muội, Kim Bảo nhà ta thật thông minh.

Trước khi nó dẫn Thất Thất, Truy Phong chúng nó vào núi, còn bay tới đều kêu Vượng Tài cùng rất nhiều điểu điểu bên trong Phúc Viên đi."
Sở tiểu cô nương tuyệt đối cho Đại Bảo mặt mũi, con mắt mở được thật to, bộ dáng không thể tin được.
Trần A Phúc cũng cười khen Kim Yến Tử vài câu.

Thầm nghĩ, chỗ nó thật sự thông minh con còn không biết.
Mấy người nói chuyện một trận, Trần A Phúc kêu người lấy lễ vật ra, lại làm phân phối một phen.

Hơn phân nửa là cho phu thê Trần Danh, cũng có mấy mẹ con Lưu thị, còn dư lại vài bao điểm tâm kẹo là cho đại phòng, Hồ lão ngũ, Võ thợ mộc, nhà Cao Lý Chính.
Khi màn đêm kéo tới, chân trời che kín vì sao, Trần A Phúc liền đứng dậy về Đường Viên.

Đại Bảo muốn trụ hai ngày ở Lộc Viên, Trần A Phúc cũng liền kệ cậu, kêu tùy tùng của cậu Vương lão ngũ cùng gã sai vặt Tiểu Lộ Tử cũng ở tại Lộc Viên.
Trở lại Yến Hương Các, Lý
.


Bình luận

Truyện đang đọc