NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc trước kia vẫn luôn không nói chuyện thấu triệt cùng Trần Danh, đều là tới điểm liền dừng, muốn để chính hắn suy nghĩ lại.

Nhưng tác dụng không lớn, không phải là hắn không hiểu, mà là hắn không suy nghĩ cẩn thận.

Lần này, Trần A Phúc liền nói chuyện được lại minh bạch một chút.
Mặt Trần Danh bỗng chốc đỏ bừng.

Suy nghĩ một chút, vẫn là nói: "Chao ôi, nội con lớn tuổi, bà muốn cho các con đều sống khá giả.

Cho nên cha liền..."
Trần A Phúc cười tủm tỉm ngồi đến bên cạnh hắn, nói: "Nguyện vọng của n=bà nội con đã thực hiện rồi.

Quá khứ con cùng cha, còn có Tam thúc trợ giúp, đại bá gia có trên trăm mẫu đất đai, có cửa hàng, còn mua phòng ở ở phủ thành, hắn đã là địa chủ nổi tiếng xa gần trấn trên.


Cuộc sống như vậy, còn không tốt sao?" Thấy Trần Danh gật gật đầu, lại nhẹ nói: "Nếu đã bọn họ đã qua được ngày tốt lành, chúng ta liền không cần phải đưa tiền cho vật đáng kể nữa rồi.

Như vậy, ngược lại dễ dàng cổ vũ Hồ thị tham niệm.

Nếu cuộc sống thế này mà bọn họ còn chưa đủ, tiếp tục há mồm đòi tiền, tình cảm ba huynh đệ của mọi người liền đáng lo.

Tam thúc và tam thẩm con đã bất mãn nội con cùng đại bá, nếu bọn họ lại liên tục đòi hỏi nữa, đòi đến Tam thúc con không để ý đến bọn họ nữa, đòi đến cha không chịu nổi gánh nặng, đòi đến con không hài lòng.

Khi đó, quan hệ giữa huynh đệ của cha liền thật không trở về được trước kia, một nhà đại bá cũng lợi bất cập hại..."
Trần A Phúc mặc dù đặc biệt chán ghét Hồ thị, nhưng đối với hai vợ chồng A Quý ấn tượng không tệ, cũng không muốn Trần Nghiệp thật đi đến tình trạng kia của Hồ thị, khiến huynh đệ sinh kẽ hở.

Nàng có thể không quan tâm Trần lão thái cùng Trần Nghiệp, nhưng nàng làm không được không quan tâm cảm thụ Trần Danh.

Nàng biết rõ tình cảm của Trần Danh cùng Trần lão thái và Trần Nghiệp đặc biệt sâu, trước đó bọn họ cũng xác thực giúp Trần Danh rất nhiều.
Nàng và Trần Danh nói thật lâu.

Cuối cùng, nàng nói ra: "...!Con và đại phòng không có bao nhiêu quan hệ, đều là vì cha, con mới nói nhiều như thế.

Về sau không quản bọn họ như thế nào, con cũng sẽ không tiếp tục nhiều chuyện.

Mọi người có thể chung đụng, cứ tiếp tục chung đụng.

Không ưa, liền không nhìn."
Trần Danh chẳng hề ngốc, nghe ý tứ A Phúc, biết rõ nếu như mình lại dung túng, nếu như lão nương lại không biết rõ thu liễm, đại ca lại lòng tham giống như Hồ thị, như vậy bọn họ đem triệt để lấy A Phúc hiềm khích.

Mấy nhà này đều dựa vào A Phúc mới có thể trải qua ngày tốt lành, nói cách khác A Phúc là chổ dựa lớn nhất của vài phòng Trần gia.

Nếu như A Phúc không thích đại phòng, đại phòng lợi bất cập hại.

Trần Danh và Trần Nghiệp tình cảm rất tốt, hắn hy vọng đại phòng sống càng ngày càng tốt.

Đương nhiên, hắn lại không muốn A Phúc mất hứng, không muốn mình sinh kẽ hở cùng khuê nữ tức phụ...
Trần A Phúc nhìn Trần Danh cúi đầu trầm tư, liền nói cười rộ lên cùng Vương thị, nên để hắn suy nghĩ thật kỹ.
Vương thị nói hôm nay bọn họ liền về nhà mình, Trần A Phúc làm nũng nói: "Chúng con mới trở về, cha và nương ít nhất phải
.


Bình luận

Truyện đang đọc