Trần A Phúc trước nói sau khi thân thể tốt lại sẽ muốn đi Trần phủ chúc thọ cho lão phu nhân, cũng muốn khua chiêng gõ trống mang theo lễ trọng đi làm dáng một chút.
Hơn nữa, còn muốn nói cho Giang thị cùng Trần Vũ Lam một chút, kêu Trần Vũ Lam thời điểm ở nghỉ hưu mộc hẹn A Lộc cùng nhau chơi đùa nhiều hơn.
Nghĩ tới nàng chỉ đứng ở chính viện Trần phủ, ăn bữa cơm trưa sẽ trở lại, mới sẽ không não rút mà đi xem lão thái bà kia.
Trần A Phúc mang Sở Hàm Yên, lại dẫn theo bốn thất gấm vóc màu sắc kiều diễm, bốn đàn rượu Thanh Hoa chưng cất đi Trần phủ.
Hôm nay không mang Lý Hiên, dù sao trong nhà kia có hai quả bom hẹn giờ.
Nàng dẫn hài tử trực tiếp đi chính viện, vừa vặn vài vị cô nương Trần gia đều ở bên này, cũng kể cả Trần Vũ Huy.
Trần Vũ Huy ngược lại tình thế suy sụp lúc trước, trong mắt cũng không có lệ khí, đầy mặt xuân phong đắc ý, tận hiện tư thái tiểu nữ nhân trong luyến ái không thể nghi ngờ.
Giang thị cười kéo Trần A Phúc đi cùng nhau ngồi ở trên giường La Hán với nàng, Trần Vũ Hà thì kéo Sở tiểu cô nương đi bàn bên cạnh chơi gấp khăn.
Giang thị và Trần Vũ Tình nói đùa cùng Trần A Phúc, cũng không phản ứng Trần Vũ Huy.
Giang thị nói: "Hiện tại đúng là thời kỳ thu hoạch vụ thu, cha con sáng sớm hôm nay lại đi nông thôn bận rộn, vài ngày sau mới có thể trở về." Bộ dáng rất là đau lòng.
Trần Thế Anh đi rồi? Sớm biết vậy, mình liền không đến.
Nếu như bà điên kia gây sự thì làm sao?
Trần A Phúc cười nói: "Cha con là một quan tốt, nếu như mở rộng những lương thực này thật tốt, là phúc dân chúng Đại Thuận, cũng là một cái thành tích của cha con."
Giang thị cũng biết rõ thu hoạch vụ thu lần này đối với tiền đồ của trượng phu có bao nhiêu trọng yếu, cười gật gật đầu.
Còn nói một ít chuyện Trần gia cùng Triệu gia đến bao nhiêu khách nhân, trụ trong phủ hơn nửa tháng, hôm qua mới đi.
Trần A Phúc cũng nói chuyện muốn cho hai người đệ đệ nhiều kết giao, Giang thị vui vẻ đồng ý.
Trần Vũ Huy chen miệng vào cười nói: "Đại tỷ, ngày mừng thọ bà nội tỷ không tới, hôm nay tỷ sẽ đi dập đầu cùng bà nội chứ?"
Kể từ khi tộc nhân Trần gia cùng tộc nhân Triệu gia vừa đến, Trần lão phu nhân liền tận hết sức lực nói Trần A Phúc bất hiếu, không biết đến thăm bà người tổ mẫu này, còn mạnh miệng, mắng nàng, sau khi nhận tổ quy tông, ngay cả cái đầu cũng chưa từng đụng qua cho bà.
Bà vô cùng ủy khuất, vừa nói vừa khóc.
Tộc nhân Triệu gia đều phụ họa lão phu nhân, cùng nhau quở trách Trần A Phúc không phải.
Tộc nhân Trần gia đối với lão phu nhân không có ấn tượng tốt, cảm thấy bà ta cay nghiệt, ích kỷ, gả tiến vào Trần gia không ở nhà tổ Trần gia, quả phụ không có việc gì nhất định chạy về nhà mẹ đẻ ở, còn châm ngòi Trần Thế Anh không thân cận cùng tộc nhân.
Nhưng nghe lão phu nhân nói, vẫn cảm thấy Trần A Phúc không tốt, làm thành tiểu bối, dù nói thế nào cũng phải hiếu thuận.
Đặc biệt là một Trần lão tổ già nhất, đã tuổi gần tám mươi, nghe lão phu nhân lời nói thì rất tức giận.
Kêu Trần Thế Anh gọi Trần A Phúc về nhà mẹ đẻ, hắn muốn phải giáo huấn Trần gia nữ này một chút.
Trần lão tổ vẫn luôn không thích Triệu thị, không thể nào đặc biệt đến chúc