NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Nghe Trần A Phúc nói, Kim Yến Tử chít chít nói: "Người ta thay mình khổ sở, lại là khổ sở thay ma ma.

Về sau thối Đại Bảo không còn là nhi tử ma ma, ma ma khẳng định lại thương tâm."
Nói xong, trong mắt đậu xanh nhỏ lại vọt lên nước mắt.
Ai da, hài tử này thật làm cho Trần A Phúc cảm động, mũi nàng đều có chút chua sót.
Trần A Phúc vội vàng nâng tiểu tử lên hôn hai cái, nói: "Cục cưng thật sự là đứa bé ngoan, rất thân thiết cùng ma ma.

Nhưng mà, ma ma còn có con, có Yên Nhi, Vũ Ca Nhi, Minh Ca Nhi, Tiểu Ngọc Nhi, còn có Bối Bối nữa.

Có các con, ma ma đã đặc biệt đặc biệt hạnh phúc rồi.

Đại Bảo mặc dù bên ngoài không phải là nhi tử ma ma, nhưng trong lòng ma ma như cũ coi nó là nhi tử..."
Mới vừa cho Tiểu Ngọc Nhi bú xong, bà tử ngoại viện đến báo, thế tử gia đã hồi phủ, hắn có chuyện muốn thương lượng cùng vài vị trưởng bối, kêu đại nàng nghỉ ngơi trước.

Ban đêm, Trần A Phúc làm một giấc mộng, mơ thấy nàng mới xuyên việt không lâu, ở bên trong phòng cũ tại Hưởng La thôn.

Nàng nằm ở trên giường, coi Đại Bảo làm ôm gối mà ôm.

Chỉ là, cái gối này quá cấn người, làm cho nàng rất không thoải mái.

Nàng ôm Đại Bảo càng không ngừng biến đổi tư thế, làm cho mình có thể thoải mái hơn một chút.
"A Phúc, A Phúc, tỉnh, nàng như thế nào rồi?"
Trần A Phúc đang ở trên giường lật qua lật lại, bị Sở Lệnh Tuyên đánh thức.

Nàng bỗng chốc ngồi dậy, nhìn Sở Lệnh Tuyên một chút, nhìn lại la trướng bằng gấm trên giường ngủ một chút, trong phòng bài trí hoa lệ, nến to trên chân nến xanh ngọc, mới hoàn toàn tỉnh táo lại.

Thì ra, mới vừa rồi là đang nằm mơ, mình đã xuyên việt tới đây gần bốn năm, đã lập gia đình sinh con.


Đại Bảo đáng thương lại là hoàng tử, đã được đón về hoàng cung.
Nàng bắt lấy cánh tay Sở Lệnh Tuyên hỏi: "Lệnh Tuyên, Đại Bảo như thế nào rồi? Đều nói thiên gia không có tình thân, nó không có chịu ủy khuất chứ?"
Sở Lệnh Tuyên thở dài ngồi xuống, giúp nàng lau mồ hôi trên trán, nói: "Tiểu điện hạ trong cung rất tốt.

Mấy năm này, Hoàng thượng nhớ thương hắn, Hiền phi nương nương và Cửu hoàng tử đang ngóng trông hắn.

Bọn họ rất thương yêu hắn, như thế nào sẽ làm hắn chịu ủy khuất! Nhất định tạm thời sẽ không thích ứng, chậm rãi thì tốt rồi.

Hoàng thượng đã ban tên tự cho hắn, gọi là Lý Trạch Thái, hy vọng hắn có thể an bình thoải mái, cả đời thuận lợi.

Khuya hôm nay, trong hoàng cung cử hành cung yến, trừ Vương hoàng hậu cùng Bát hoàng tử bởi vì bệnh không tham gia ra, tất cả cung phi, hoàng tử, hoàng tôn, còn có nhóm công chúa đều tham gia.

Cũng ban thưởng cho phụ thân, Tam thúc cùng ta ngồi..." Lại nói: "Hiền phi nương nương mấy ngày nay sẽ vội vàng chung đụng cùng tiểu điện hạ, khả năng mấy ngày nữa mới có thể chiêu gặp nàng, nhưng tạ lễ Cửu điện hạ và Hiền phi nương nương đưa cho nàng ngày mai sẽ đưa đến trong phủ."
"Cám ơn thiếp? Kỳ thật, trước khi thiếp khỏi bệnh, dưỡng dục tiểu điện hạ là nương thiếp." Trần A Phúc xấu hổ nói ra.
Sở Lệnh Tuyên lại nói: "Trong những
.


Bình luận

Truyện đang đọc