NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đại Bảo tan học, không giống như ngày thường cùng nhau ra cửa bên Đường Viên về nhà với A Lộc, mà là đi tới nội viện.

Về sau, nơi này chính là nhà mình.
Mặc dù trong lòng cậu càng ưa thích Phúc Viên và Lộc Viên nhiều hơn một chút, nhưng bên này có mẫu thân, có muội muội, cậu vẫn thích.

Cậu trực tiếp đi Yến Hương Các.
Thấy mẫu thân và muội muội đang đứng ở ngoài cửa Yến Hương Các chờ cậu.
Đại Bảo cao hứng chạy như bay về phía Trần A Phúc, bị Hạ Nguyệt sớm có chuẩn bị tiếp đón.
Hạ Nguyệt cười nói: "Đại nãi nãi thân thể không quá lanh lẹ, ca nhi không thể mạnh mẽ đâm tới như thế."
Đại Bảo kéo váy Trần A Phúc lo lắng hỏi: "Nương ngã bệnh rồi?"
Trần A Phúc dùng khăn lau lau khuôn mặt của cậu, cười nói: "Không có, chính là hơi mệt chút."

Hạ Nguyệt đỡ Trần A Phúc xoay người tiến vào sân nhỏ, Sở Hàm Yên trước mua một cái tiểu tượng gỗ ở Ảnh Tuyết Am đưa Đại Bảo, hai tiểu nhân nhi lại tay trong tay đi theo đằng sau mẫu thân.

Đến thượng phòng, không vào nhà, mà là đi đến hậu viện.
Đại Bảo biết rõ muốn đi Kình Viện, dừng bước.

Lúng túng nói: "Nương, con không muốn đi Kình Viện, con muốn ở tại Yến Hương Các, cách mẫu thân gần một chút." Cậu biết nương sẽ không đáp ứng cái yêu cầu này của mình, nhưng cậu vẫn muốn làm cố gắng cuối cùng.
Trần A Phúc quay đầu lại nói: "Ngày hôm qua, con đáp ứng phụ thân và mẫu thân, chỉ ở Yến Hương Các một ngày, nay liền đi Kình Viện ở.

Có đúng hay không?"
Trần Đại Bảo cúi đầu xuống không lên tiếng.
Sở Hàm Yên vội vàng nịnh nọt: "Mẫu thân, ngày hôm qua con đáp ứng người và phụ thân, hôm nay trở về Di Nhiên Viện ở."

Trần A Phúc cười nói: "Ừ, Yên Nhi ngoan ngoãn, chuyện đã đáp ứng thì phải làm được.

Nhưng mà, Đại Bảo cũng là đứa bé ngoan nói chuyện giữ lời.

Còn có, một nhà Truy Phong không muốn cách khá xa với con, đã đi Kình Viện ở, ổ của Thất Thất và Hôi Hôi cũng chuyển đi chỗ muội muội."
Đại Bảo nhìn mẫu thân một chút, nhìn lại muội muội một chút, đích xác làm không ra chuyện còn không bằng muội muội.

Lại nói, lúc trước cậu đi nhìn Kình Viện, chỉ cách một bức tường cùng sân nhỏ muội muội, muội muội ở chỗ đó nói chuyện, cậu bên cạnh có thể nghe được.

Còn có một nhà Truy Phong, Thất Thất và Hôi Hôi...
Thời khắc cậu đang lo lắng, Sở Hàm Yên lại nói: "Ca ca, huynh không muốn làm hàng xóm cùng muội muội sao? Ngày đó huynh còn nói thích làm hàng xóm với muội." Nói xong, liền đo đỏ đôi mắt nhìn Đại Bảo, cái miệng nhỏ nhắn cũng quắt lên.
Đại Bảo lại không nỡ để muội muội khổ sở, vội vàng nói: "Nào có, ca ca thích làm hàng xóm cùng muội muội..." Cậu nhìn thoáng qua Trần A Phúc, còn nói: "Còn thích làm hàng xóm cùng nương."
Trần A Phúc cười nói: "Chúng ta vốn chính là hàng xóm nha, con đi ra cửa chính Kình Viện, hướng trái chính là chỗ ở muội muội, đi phía
.


Bình luận

Truyện đang đọc