NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc đã đoán được.

Sở Hầu gia lần này đến, không nhất định hoàn toàn là vì tham gia tiệc sinh nhật của hai tiểu ca, có lẽ gặp mặt cùng La tuần phủ cũng là một nguyên nhân trọng yếu.

Hiện tại hẳn là thời điểm mấu chốt nhất, ông ấy không sẽ quang minh chính đại xuất hiện ở trên tiệc sinh nhật hai tiểu ca, vậy thì nhất định sẽ đến La gia trang.
Rất nhiều bí sự Sở Hoa cũng không biết, cho nên nàng đối với Sở Hầu gia còn là vô cùng không muốn gặp, Sở Lệnh Tuyên sẽ không nhiều chuyện để cho nàng hiện tại cùng gặp Sở Hầu gia.
Lúc này đèn đã rực rỡ mới lên, cửa dưới hành lang đều treo đèn lồng, bên cạnh bầu trời màu xám lấp lóe mấy ngôi sao nhỏ, chiếu sáng lên trong sân.
Đi đến trước nguyệt lượng môn bên trái ngoại viện, Sở Lệnh Tuyên liền ý bảo Hồng Phỉ đứng ở chỗ này là được.


Lại dặn dò Trần A Phúc: "Cẩn thận chút."
Đại Bảo nghe vậy, vội vàng chạy tới đỡ mẫu thân, nói: "Mẫu thân chú ý, bên trong này có thềm đá."
Xuyên qua nguyệt lượng môn, chính là ngoại thư phòng, chứng kiến ánh sáng yếu ớt lộ ra từ trong cửa sổ, chỉ có Sở Hoài cùng một người đã từng quen biết canh giữ ở cửa.
Sở Lệnh Tuyên nói khẽ với Sở Hàm Yên và Đại Bảo: "Người trong thư phòng là ông nội của các con, ông ấy nhớ các con cùng đệ đệ, cho nên tới thăm đám các con.

Nhưng mà, đây là một cái đại bí mật nhà chúng ta, các con ai cũng không thể nói, kể cả bà nội."
Sở tiểu cô nương đối với ôn nội đã không có bao nhiêu ấn tượng, chỉ mơ hồ còn nhớ mình có một ông nội, nhưng ông nội có nhà khác, không cần bà nội cùng cái nhà này của mình.

Kỳ thật, trong lòng nàng vẫn là có chút oán ông nội, ông nội không cần bà nội, còn để bà nội ở một mình trên núi.
Trần Đại Bảo trí nhớ siêu tốt, cậu còn nhớ rõ tức phụ hiện tại của nội nội là công chúa, là nữ nhân xấu xa bị "Điểu vung nồi" điểu kéo phân.


Người đàn bà xấu kia không chỉ đoạt đi ông nội, còn muốn đánh mẫu thân cùng muội muội.

Còn có, thời điểm lễ mừng năm mới mẫu thân không mang theo mình đi kinh thành, nói có người xấu bất lợi với cậu, cậu cảm thấy nhất định cũng là người đàn bà xấu kia bất lợi với mình.

Hơn nữa, phụ thân đã nói qua, hắn chính đang nghĩ biện pháp đuổi nữ nhân xấu xa đi, đoạt ông nội lại...
Trần Đại Bảo đã hoàn toàn coi mình là người Sở gia, khi cậu vừa nghe nói ông nội đi tới bên này, liền cao hứng hỏi: "Phụ thân, cha đã đuổi người đàn bà xấu kia đi, đoạt ông nội lại rồi?"
Sở Lệnh Tuyên ngẩn người, suy nghĩ một chút, hình như mình có nói qua là muốn đuổi nữ nhân xấu xa kia đi, khóe miệng nổi lên một nụ cười, nói: "Bây giờ còn chưa có triệt để đuổi đi, nhưng mà cũng nhanh.

Cho nên, chúng ta phải càng thêm cẩn thận, không thể để người khác biết rõ chúng ta có tâm tư đuổi đi nữ nhân xấu xa."
Bí mật lớn như thế cũng có thể để cho mình biết rõ, Trần Đại Bảo rất là
.


Bình luận

Truyện đang đọc