NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sau bữa cơm trưa, Sở Hàm Yên ngủ ba khắc (45 phút), Trần A Phúc liền kêu người gọi nàng dậy, giúp nàng ăn mặc thật đẹp một phen.

Nghe nói Trương Tử Kỳ thích khuy cài trên y phục Sở Hàm Yên, Trần A Phúc lấy ra năm đôi khuy cài làm xong, dùng hà bao cất kỹ, để Sở Hàm Yên đưa cho mấy nữ hài kia một người một đôi.
Đồng thời, lại ăn mặc cho Thất Thất và Hôi Hôi một cái.

Không chỉ cho chúng nó mang theo vòng chân xinh đẹp, còn đeo ở trên cổ chúng nó cái nơ con bướm.

Bởi vì Thất Thất lông vũ diễm lệ, nơ con bướm chỉ là màu xanh nhạt.

Màu lông của Hôi Hôi đơn điệu, nơ con bướm chính là màu sắc và hoa văn.
Còn lần nữa khuyên bảo Thất Thất tinh nghịch, không thể nói thô tục, không thể mắng chửi người.


Nếu như biểu hiện tốt, thì sẽ để Kim Yến Tử dẫn chúng nó cùng một nhà Truy Phong đi Hương Sơn ngoài Kinh Giao chơi vài ngày.

Nếu như biểu hiện không tốt, không chỉ không được đi chơi, còn muốn dùng dây xích sắt buộc nó lại bỏ đói.
Thất Thất vừa muốn chơi lại sợ đói bụng, vội vàng bảo đảm: "Con không nói lung tung, con lấy Sở phụ thân ra bảo đảm."
Sợ mấy con chó hù dọa tiểu cô nương, lại để cho người dẫn bọn họ đi sân nhỏ ngoại viện lão hầu gia.
Sảnh phòng của tiểu cô nương cũng cẩn thận dọn dẹp một phen, trên bàn còn bày một chút xếp gỗ cùng hình vẽ thích hợp đại nữ hài thích.

Xếp gỗ cùng hình vẽ đều là dùng khối gỗ nhỏ láng mịn cùng mảnh gỗ nhỏ làm thành, trên mặt vẽ tương đối động vật cùng hoa cỏ cây cối phức tạp, cùng với tiên nữ xinh đẹp, màu sắc diễm lệ đa dạng, tranh vẽ khoa trương đáng yêu.
Chứng kiến Sở Hàm Yên mừng rỡ vừa khẩn trương, Trần A Phúc nâng mặt nàng cười nói: "Đừng lo, mẫu thân liền ở thượng phòng."
Đại khái cuối giờ Mùi, vài tiểu cô nương trang điểm xinh đẹp trước sau đi đến Trúc Hiên.

Các nàng trước đến thượng phòng hành lễ cho Trần A Phúc, Anh Huệ lần nữa đại biểu tổ mẫu An vương phi của mình cùng mẫu thân An vương thế tử phi nói xin lỗi cùng Trần A Phúc và Sở Hàm Yên, kiểm điểm mình người làm chủ nhân thất trách, khiến khách nhân Sở cô nương bị ủy khuất, còn đưa một giỏ nho ngọt ngự tứ.

Chờ khách nhân nhỏ đến đủ, liền được Sở tiểu cô nương lĩnh đi Tây Khoa Viện của nàng chơi đùa.
Chứng kiến vài bóng lưng tung tăng như chim sẻ, còn có từng chuỗi tiếng cười như chuông bạc, tâm tình Trần A Phúc cũng bay bổng lên.

Nàng chưa cùng đi tham gia náo nhiệt, chỉ để cho Diệu nhi dẫn La Mai hầu hạ ở chỗ đó.
Mấy tiểu cô nương hình như chơi đến vô cùng cao hứng, tiếng cười đùa khoan khoái ngay cả bên này cũng nghe được.
Hai tiểu ca h trông mà thèm đến không chịu được, càng không ngừng la hét: "Chúng con muốn đi chỗ tỷ tỷ chơi."
Trần A Phúc đang lúc nhức đầu, người ngoại viện đến báo, Hầu gia hồi phủ, kêu bọn nhỏ đi sân nhỏ của ông.
Vừa nghe cha chồng trở về, Trần A Phúc thầm vui không thôi.

Mau để cho người đẩy Tiểu Ngọc Nhi, dắt hai tiểu ca, đưa bọn hắn đi ngoại viện.
Trần A Phúc nghĩ tới, lần này Vinh Chiêu lại ném một trò cười lớn, nhất định sẽ có người thượng sồ con buộc tội Vinh Chiêu mạng không tốt, đức hạnh không tốt, trận chiến ở phía nam đang thời khắc đánh được kịch liệt, không nên để Vinh Chiêu chiêu chọc "Điểu đại tiên" lại tiếp tục lưu lại hoàng thất.
Ngày hôm qua lúc ăn cơm, tam phu nhân lặng lẽ nói cho Trần A Phúc, lão hầu gia đã được Sở Hầu gia cho người đưa thư đến, không cho người Sở gia có bất kỳ động tác nào.

Nói cách
.


Bình luận

Truyện đang đọc