Giang thị nhìn nhìn Trần Vũ Huy, hỏi: "Huy nha đầu, con ngã bệnh sao? Nếu như không thoải mái, trở về nghỉ ngơi đi, lại thỉnh đại phu đến khám bệnh bắt mạch cho con."
Trần Vũ Huy vội vàng nói: "Bẩm mẫu thân, nữ nhi rất tốt." Nói xong, cưỡng chế khó chịu trong lòng, vẻ mặt cũng trầm tĩnh lại.
Mọi người nói cười một trận, liền đi phòng khách ăn cơm.
Ra cửa chính phòng, Giang thị dừng lại bước chân, cười gọi Trần Vũ Huy nói: "Huy nha đầu, ta đã nói với ngươi..."
Trong sảnh xếp đặt hai bàn, Trần Thế Anh, Sở Lệnh Tuyên, Trần Vũ Lam một bàn, Giang thị dẫn mấy vị cô nương một bàn.
Đều là người một nhà, cũng không cách bình phong.
Mọi người ngồi xuống, Trần Thế Anh nhìn thấy chỉ có Giang thị đi tới, hỏi: "Huy nhi đâu? Mau để cho nó đến, con rể cùng Phúc nhi cơm nước xong còn vội vã gấp rút lên đường."
Giang thị cười nói: "Vừa rồi đầy tớ đến báo, nói mẹ chồng có việc tìm Huy nha đầu, thiếp liền để cho nàng đi rồi, chúng ta ăn trước đi."
Trần Thế Anh nghe gật đầu, cầm đũa trước nói: "Ăn đi."
Mọi người mới cầm lấy đũa ăn cơm.
Trần Thế Anh và Sở Lệnh Tuyên còn uống một chút rượu, bởi vì Sở Lệnh Tuyên phải cưỡi ngựa, cũng không uống nhiều.
Sau khi ăn xong, Trần A Phúc và Sở Lệnh Tuyên cáo từ, trực tiếp tiến đến cửa thành.
Hai người Trần A Phúc đi rồi, Giang thị lại đuổi mấy… con gái khác đi, mới nói với Trần Thế Anh: "Lão gia, Huy nha đầu người lớn lòng lớn, trước xuất giá phải trông chừng kỹ nó, vạn lần đừng nháo ra chuyện.
Nếu không, chính là hại mấy hài tử phía dưới." Nói xong, đúng là đỏ mắt lên.
Trần Thế Anh sững sờ, hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Giang thị nói: "Lão gia không biết là Huy nha đầu vừa rồi ngôn ngữ rất không thỏa đáng sao?"
Trần Thế Anh suy nghĩ một chút, mặt trầm xuống, nói: "Phu nhân là sợ Huy nhi làm ra chuyện thất đức?"
Giang thị nhìn ra Trần Thế Anh cực mất hứng, nghĩ tới Trần Vũ Huy cũng là con gái ruột của hắn, không tốt nói nàng ta quá không chịu nổi, làm hắn không còn mặt mũi.
Vội nói: "Lão gia một lòng nhào vào trên công vụ, không biết rõ cong cong quẹo quẹo bên trong.
Thiếp thường nghe nói một vài thứ nữ bên trong cổng lớn, vì leo lên hôn sự cao, làm ra chuyện không chịu nổi.
Thiếp cũng không xác định Huy nha đầu sẽ không thật sự làm như vậy, nhưng đề phòng một ít, đối với nó, đối với mấy đứa nhỏ khác, lúc nào cũng tốt."
Trần Thế Anh gật đầu nói: "Rất đúng.
Mặc kệ nó thật sự có ý nghĩ này hay không, phu nhân đều phải trông chừng nó kỹ ..."
Trần A Phúc và Sở Lệnh Tuyên đi đến ngoài thành, Lý Hiên cùng một nhà Vương Thành đều chờ ở nơi đó rồi.
Trần A Phúc để Vệ ma ma