NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tằng Lão Đầu từ hậu viện tới bẩm báo nói: "Đại cô nương, ta và Trần thúc buổi chiều đã trở lại.

Cây cải dầu mọc không tệ, tiếp qua hơn nửa tháng có thể thu hoạch.

Xem ra, một trăm mẫu đất kia của nhà ta, trừ ra địa tô cho nhóm tá điền cùng nộp thuế, ước chừng có thể kiếm được sáu chục lượng bạc."
Trần A Phúc cười nói: "Được, vất vả ngươi rồi, trở về phòng nghỉ ngơi thật tốt một chút." Lại kêu người đi thỉnh Vương thị cùng Trần Danh tới ăn cơm tối.
Trần A Phúc cho người thu thập gian phòng xong.

Dương Siêu bị thương, nhất định phải do vú nuôi Lý mụ mụ mang ngủ, bọn họ ngụ phòng khách Đông Sương.

Hai tiểu cô nương đi theo mình ngủ ở phòng ngủ thượng phòng, Trần Đại Bảo ngủ giường La Hán sảnh phòng.
Thu thập xong, liền dẫn ba đứa bé, ba con chin, hai con cẩu đi phía đông Phúc Viên đón Đại Bảo và A Lộc.

Hài tử đầy tớ Đường Viên đều biết rõ, thời gian này là thời gian Trần di Phúc Viên mang tiểu chủ tử đến đón Đại Bảo, bọn họ cũng sẽ tranh thủ chạy tới nơi này chơi, ngay cả La Minh Thành cũng chạy tới.

Lúc này là thời khắc náo nhiệt nhất trong một ngày.
Trần A Phúc thích hài tử, cũng hy vọng Sở Hàm Yên có thể tiếp xúc nhiều cùng hài tử.

Mỗi lần thấy bọn họ đến, cũng sẽ từ trong hà bao móc ra mấy khối kẹo đưa cho bọn hắn.
Khi Đại Bảo và A Lộc trở về, chứng kiến Dương Siêu và Dương Thiến đến, động vật gia cũng trở về, cao hứng dị thường, rồi bày tỏ đồng tình với Dương Siêu bị thương.
Trần A Phúc kéo Đại Bảo cùng A Lộc tiến hành giáo dục hiện trường, không thể chơi với bạn cùng tuổi đến quá khùng, nếu bị thương như Dương Siêu, thì không thể đi học.

Đặc biệt là dặn dò A Lộc lớn chút, phải trông chừng Đại Bảo.
A Lộc nói: "Đại tỷ yên tâm, Tưởng tiên sinh đối với Đại Bảo so với ai khác đều coi trọng, trong tư thục cùng nhóm tuổi ai cũng không dám chọc nó."
Nhìn bộ dáng hâm mộ của hắn, Trần A Phúc cười chọc chọc cái đầu nhỏ của hắn, nói: "Vậy đệ tiểu cữu cữu này lại phải càng trông kỹ cháu ngoại trai nhỏ, đừng để cho nó bị những người mất hứng hắn bắt nạt đi."
A Lộc gật đầu đồng ý.

Trở về nhà, không chỉ Trần Danh và Vương thị đến, liền Trần lão thái cũng dẫn Đại Hổ đến.
Trần Danh cực cao hứng, uống không ít rượu.

Trong một trăm mẫu ruộng sản sinh mặc dù không coi là nhiều, nhưng so với bất luận là thu nhập đồng dạng gì đều khiến hắn hưng phấn.
Trần lão thái cười nói: "Nhìn con vui vẻ, sản lượng so với tiền lời của con ở tửu lâu Hưng Long thấp hơn nhiều."
Trần Danh cười nói: "Không thể tính như thế.

Một ít ruộng này mặc dù là A Phúc hiếu kính con, nhưng con cũng ra lực.

Mà tửu lâu, con vừa không xuất tiền, lại không xuất lực, kiến có nhiều nữa, cũng không khiến con cao hứng như ruộng đất sinh ra." Hắn lại nghiêng đầu hỏi Trần A Phúc ăn cơm cùng bọn nhỏ ở một bàn khác: "A Phúc, cửa hàng kia của con không phải là thiếu tiền sao? Cuối tháng cha cầm được bạc, con trước cầm dùng đi."
Trần A Phúc cười nói: "Cảm ơn cha, Đường Viên lại cho sáu trăm lượng bạc nhập bọn, đủ rồi." Diendan~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Trần lão thái ngẩn người, chuyện này sao bà ngay cả chút phong thanh cũng không nghe thấy.

Nhưng mà, vẫn thông minh không lập tức hỏi.
Sau khi ăn xong, Trần A Phúc cùng Vương thị dẫn bọn nhỏ đi hậu viện chơi, Trần
.


Bình luận

Truyện đang đọc