Ngày mùng bốn, Sở Lệnh Tuyên không làm chưởng quầy phủi tay mặc kệ nữa, cùng phụ tử La quản sự bận rộn nâng sính lễ đưa Lộc Viên.
Mùng bảy, một nhà Trần Thực về Định Châu phủ.
Mùng chín, Sở Lệnh Tuyên về nha môn ứng mão.
(ngày xưa trong những cơ quan nhà nước đến giờ mão hàng ngày - từ 5 giờ đến 7 giờ sáng - điểm danh nhân viên, ai đến thì lên tiếng đáp, gọi là ứng mão)
Ngày hôm nay, Võ thợ mộc cũng tới Lộc Viên, bọn họ muốn hoàn tất một ít công việc cuối cùng.
Trần A Phúc và Vương thị, Trần Danh lại bận rộn, bọn họ đang bận rộn đồ cưới đồng thời, làm các loại chuẩn bị trước khi Trần A Phúc xuất giá.
Ngày hai mươi, A Lộc và Đại Bảo kết thúc nghỉ dài hạn, lại bắt đầu đi theo Liêu tiên sinh học tập.
Nhưng hôm nay chỉ có một mình Đại Bảo đi Đường Viên, A Lộc bởi vì có chuyện trọng yếu xin nghỉ.
Đầu giờ Tị hôm nay, cửa chính Đường Viên mở rộng ra, Sở Lệnh Tuyên mặc xiêm y vui mừng, mang bà mối đi đưa sính lễ cho Lộc Viên.
A Lộc cười ngây ngô đầy mặt cùng Trần A Quý đứng ở Lộc Viên cửa nghênh đón, Trần Danh và Vương thị ngồi ở trong sảnh phòng, do Trần lão thái cùng Trần Nghiệp bồi, chờ chuẩn con rể đến bái kiến.
Hồ thị và Trần A Cúc cũng tới, các nàng đứng ở trong sân, chờ xem Đường Viên sẽ đưa bao nhiêu sính lễ đến.
Sính bánh, hải vị, tam sinh, đủ loại hộp lễ, hộp dán, hương pháo vòng tay vàng v.v, gánh đầu tiên cũng đã tiến vào Lộc Viên, người nâng sính lễ còn đang không ngừng tuôn ra từ Đường Viên.
Rất nhiều hương thân cùng hài tử đều chạy tới vây quanh ở hai bên đường nhỏ xem náo nhiệt.
Trần A Phúc núp ở Phúc Viên thẹn thùng phải ra ngoài.
Sở tiểu cô nương biết rõ hôm nay là ngày phụ thân đưa sính lễ, con bé vốn muốn đi ra ngoài xem náo nhiệt, nhưng nghe đến bên ngoài ồn ào náo động hù dọa không dám ra đi, chỉ đành mở cửa chính Phúc Viên một khe hở, trốn ở bên trong xem.
Khi bé nhìn thấy Sở Lệnh Tuyên đi ngang qua Phúc Viên, cười ha ha quay đầu lại lớn tiếng nói với Trần A Phúc bên trong chính phòng: "Di di, tỷ muội trông thấy phụ thân, phụ thân mặc xiêm y màu đỏ, cười đến thật là ngốc."
Chọc cho vài tiểu nha đầu cười khanh khách không ngừng, bé lại vội vàng bổ sung một câu: "Hắc hắc, cha ta vẫn là rất tuấn tú."
Khi bên ngoài cùng Lộc Viên ồn ào náo động quy về bình tĩnh, Hồ thị gào thét gấp gáp duỗi tay đi mở ra hộp dán cùng hộp lễ, muốn nhìn một chút có bao nhiêu bạc cùng đồ trang sức, bị Trần Nghiệp quát lại.
Hắn mắng: "Người già đầu như vậy, lục lọi loạn cái gì."
Hồ thị chỉ đành phải lùi tay về.
Trần Danh đã xem qua danh mục quà tặng, sính kim là hai ngàn lượng ngân phiếu.
Hắn đi qua mở ra vài cái hộp, vòng tay vàng, dây chuyền vàng, vàng thỏi, đồ trang sức vàng có thật nhiều, sáng rõ hoa cả mắt người ta.
Trần lão thái cười đến đầy mặt nhăn, nói: "A Lộc có phúc khí, ngay cả sính lễ lấy tức phụ đều có."
Trần Danh nói: "Một ít sính lễ này chúng ta một văn không giữ, đều cho A Phúc bồi gả đi."
Trần Nghiệp giật mình, nói: "Mày thấy ngu chưa, đồ cưới A Phúc nên do cha ruột của nàng đặt mua.
Sở đại nhân