NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần Nghiệp nghe Hồ thị muốn để cho mình đi nhị phòng đòi vẹt, mất hứng, nói: "Đồ của người ta, hài tử người ta cũng thích, dựa vào cái gì cho nhà bà?"
Còn nói, hai vị huynh đệ của hắn đã đặc biệt không tệ, vẫn luôn nhớ kỹ tình nghĩa hắn cung cấp nuôi dưỡng bọn họ.

Tam phòng xây căn nhà lớn cho bọn họ, nhị phòng cuộc sống vừa vặn tốt lên, liền thường xuyên đưa ăn uống cho nhà mình, còn đưa nhiều sa tanh như vậy.

Kêu mụ đừng kiến thức hạn hẹp như vậy, cái gì cũng muốn, tiếp tục như vậ nữa, sẽ làm tình cảm huynh đệ bọn họ phai nhạt ...
Trần Nghiệp đang nói cùng Hồ thị, Trần A Quý liền đi đến, cũng nói: "Nương, người cũng nghe khuyên chút đi.

Người cứ cái đà theo mấy thúc thúc đòi này nọ, không tốt.

Cha và con làm việc đêm ngày, cũng không ủy khuất người cùng bọn muội muội, nhà chúng ta hiện thời đã là phú hộ có cuộc sống khá giả ở trong thôn, người cũng nên chừa cho cha cùng con chút thể diện đi.

Còn có A Cúc, nương phải dạy dỗ nó thật tốt."
Trần A Quý là người tính tình khó chịu không nói nhiều, hiếm khi nói nhiều như thế.

Trần Nghiệp nói: "A Quý nói đúng, bà phải quản lý A Cúc chặt một chút, cũng sắp tìm nhà chồng, còn không hiểu chuyện như vậy."
Hồ thị nghĩ tới những thứ này, nhịn vài hồi, mới ép lời muốn nói xuống.
Qua tết Trung thu, chỉ cần La Mai cùng đệ La Minh Thành không tới nhà chơi, Trần Đại Bảo liền vội vàng đi đầu thôn Đông nhặt củi.

Buổi sáng buổi chiều mỗi cái một lần, cậu phải nhặt tồn nhiều một ít, chờ đầu tháng sau bọn họ đi phủ thành, ông ngoại mới có củi đun.

Có đôi khi Trần A Phúc làm xong việc trong tay, cũng sẽ bồi cậu cùng đi.
Sau ngày hai mươi, cán ngô mặc dù kéo rất nhiều về sân nhỏ, nhưng còn chưa khô, phải chờ mấy ngày nữa khô hẳn mới có thể làm củi đốt.
Nếu như tiểu huynh muội kia đến, thì Đại Bảo sẽ bồi bọn họ chơi đùa, Trần A Phúc cũng sẽ biến đổi đa dạng làm một ít thức ăn.
Ban đêm hôm nay, nghênh đón trận mưa đầu thu.

Mưa phùn liên tục, cả một đêm.
Ngày hôm sau Trần Đại Bảo viết chữ xong đã là giờ Tị, thấy tỷ đệ La Minh Thành không tới, cậu liền tự giác mà dẫn dắt Truy Phong đi trong thôn hẹn Tiểu Thạch Đầu cùng Tứ Hỉ Tử cùng đi nhặt củi.


Trong nhà Tiểu Thạch Đầu cùng Tứ Hỉ Tử không cần bọn họ nhặt củi, nhưng hai bọn họ nguyện ý đi theo Đại Bảo đi trong rừng cây chơi.
Trần A Phúc khuyên nhủ: "Còn có chút ướt, ngày mai lại đi?"
Đại Bảo lắc lắc đầu, nói: "Không, tích góp nhiều củi một chút cho ông ngoại."
Trần A Phúc cũng chỉ đành theo cậu.

Thất Thất cùng Hôi Hôi còn muốn cùng đi chơi, Trần A Phúc dặn dò: "Các ngươi muốn chơi thì bay vài vòng ở trên không trung, hoặc là đi bên trong cánh rừng trong núi, ngàn vạn lần cách xa người một hútt, đừng để người ta bắt lấy."
Thất thất cùng Hôi Hôi nghe, mở cánh ra, bay lên bầu trời cao cao.
Trần A Phúc liền cầm lấy xiêm y làm cho Dương Thiến đi đông phòng lão viện làm.

Trong tay nàng vừa làm công việc, bên cạnh nói chuyện cùng Trần Danh cùng Vương thị.

Lúc này, Hồ thị đến.

Mụ không có ở cửa kêu cửa, mà là trực tiếp mở cửa hàng rào đi vào.
Vương thị chỉ đành phải nghênh mụ tiến vào đông phòng.
Trần A Phúc đã bỏ sa tanh làm quần áo trẻ em vào tủ giường, trong lòng buồn bực muốn chết, dùng sa tanh nhà mình may xiêm y, mà giống như kẻ trộm.
Hôm nay Hồ
.


Bình luận

Truyện đang đọc