PHÀM NHÂN TU TIÊN

Trong lúc Hàn Lập và Cự viên thánh giai đang đối kháng trực tiếp thì tại trong thông đạo nào đó, Tinh Tộc nữ tử Tiêm Tiêm cùng hư ảnh Kỳ lân kia dưới sự bảo vệ của quang mạc màu đen đang ngừng cước bộ.

Cách bọn họ hơn mười trượng là một thạch bích màu đen, đây đã là cuối thông đạo, bộ dáng không có đường đi nào khác.

"Nên là nơi này rồi!"

Hư ảnh Kỳ lân ánh mắt chợt lóe lên rồi bằng lòng nói.

"Kỳ ảnh, có lầm không. Trận kỳ mở ra linh huyệt vốn chỉ có một bộ duy nhất, hơn nữa ta cũng chỉ miễn cưỡng luyện chế ra được một bộ."

Tiêm Tiêm lại cẩn thận dị thường nói.

"Cẩn thận một chút cũng có thể. Ngươi chờ một chút."

Kỳ lân nghiêng đầu rồi đồng ý nói. Sau đó nó đột nhiên mở miệng phun ra một viên châu màu xanh. Viên châu này sau khi quay tròn thì bỗng nhiên hóa thành một cỗ thanh hà hướng thạch bích đối diện cuốn đi.

Một màn quỷ dị xuất hiện.

Thanh hà sau khi lóe lên tiến nhập vào thạch bích thì chỉ một lát công phu sau đột nhiên có tiếng rít trầm thấp từ sâu trong thạch bích truyền ra, tiếp theo mặt ngoài thạch bích có ô mang chớp động rồi thanh hà đã bị một luồng cự lực từ thạch bích hất ngược ra.

Linh quang chớp động, thanh hà tụ lại rồi trở lại thành một viên châu như cũ.

"Không có vấn đề gì! Nơi này đúng là không sai rồi."

Kỳ lân mở miệng nuốt hạt châu vào trong cơ thể, trong mắt chớp động hưng phấn nói.

"Hảo, ta sẽ bày pháp trận mở ra Linh huyệt!"

Tiêm Tiêm nghe Kỳ lân nói cam đoan như vậy thì mặt đồng dạng lộ vẻ vui mừng nói.

Tiếp theo, nàng đưa tay ra lấy một nắm trận kỳ màu xanh vốn đã chuẩn bị sẵn. Mấy cái trận kỳ này thoạt nhìn như bình thường nhưng nhìn kỹ lại thì thấy tả hữu trận kỳ, phía mặt ngoài có vô số tế ti màu vàng bạc vây quanh, phảng phất như có tầng tầng mạng nhện quây lấy.

Cổ tay Tiêm Tiêm run lên. Mấy mươi đạo thanh quang bắn ra nhưng tại trên đường đi thì dừng lại rồi bỗng nhiên hướng tới trung gian tụ lại. Trong nháy mắt công phu, một cái pháp trận màu xanh to cỡ vài trượng từ hư không hiện lên, sau khi chợt lóe lên thì tiến vào thạch bích đối diện nhưng thạch bích vẫn im lìm vô thanh vô tức, một chút dị thường cũng không có. Nhưng Tiêm Tiêm lại tựa hồ sớm đoán trước nên căn bản không thèm để ý, hai tay nhắm hư không đánh ra một trả. Chỉ thấy một tay đột nhiên có thêm một cái chuông nhỏ màu xanh, trong tay kia thì hiện ra một cây ngọc như ý màu trắng.

Cái chuông nhỏ thì toàn thân trong suốt, bên trong ẩn hiện có một đoàn dịch thể màu lam chớp động, thoạt nhìn diễm lệ dị thường. Mà cây ngọc như ý thì hình dáng cổ xưa, mặt ngoài ảm đạm, thậm chí có chút tàn phá.

Tinh Tộc nữ tử có chút đau xót nhìn thoáng qua hai kiện bảo vật trong tay thì sau đó mới mạnh mẽ nhằm hướng trước người ném đi. Nhất thời một đoàn lam quang cùng một đoàn bạch quang đồng thời bay ra, sau khi xoay quanh trên không trung thì thay đổi phương hướng đụng vào nhau.

"Oanh" một tiếng, hai kiện bảo vật phảng phất như đồ sứ vỡ vụn ra đồng thời có vô số mảnh nhỏ bắn túa ra mọi nơi. Trong hư không lúc này lại xuất hiện hai loại dịch đoàn một lam một đỏ lẳng lặng phiêu phù ở nơi này.

Kỳ ảnh phụ cận nhìn thấy hai vật này thì trong mắt không khỏi toát ra một tia tham lam nhưng lập tức lại biến mất đồng thời trong miệng không khỏi thì thào nho nhỏ một tiếng:

"Bát túc nguyên thú và Bất tử điểu linh huyết này cơ hồ là toàn bộ gia sảnh mấy trăm năm mới tích cóp được mà cũng mất mấy trăm năm mới dựng dục được hai kiện dị bảo này. Nếu để ngươi ăn vào mà nói thì đủ có thể khiến thân thể ngươi được tẩy tủy dịch kinh mà ngay cả ta là tinh hồn thì cũng có lợi ích."

"Tinh Tộc chúng ta và các tộc loại bình thường khác không giống nhau. Chân linh huyết đối với ta hiệu dụng không có lớn như ngươi tưởng tượng. Hơn nữa ngay cả Chân linh huyết có trân quý thì cũng vô pháp so với chỗ tốt trong Chân linh chi huyệt."

Tiêm Tiêm lại có vẻ tỉnh táo dị thường nói.

"Hắc hắc, lời này vốn không sai! Tinh Tộc các ngươi thể chất đích xác có chút kỳ lạ, mấy thứ trong Chân linh chi huyệt có thể có đại hữu dụng với ngươi. Dùng chúng để mở ra Chân linh chi huyệt cũng là do không có biện pháp nào khác. Dù sao ngươi cùng ta chỉ là quan hệ cộng sinh. Không có Chân linh huyết mà nói thì căn bản không thể để cho Chân linh huyệt kia hiện thân. Tồn tại ngoài Chân linh muốn đánh thức Chân linh chi huyệt vốn vẫn là chuyện ngàn vạn khó khăn."

Kỳ ảnh cười nhẹ một tiếng nói.

Tinh Tộc nữ tử cười không hề tiếp lời nói rồi mười ngón tay liên tiếp búng ra từng đạo pháp quyết, sau khi chợt lóe lên thì tiến nhập vào trong dịch đoàn. Mà hai đoàn chất lỏng này sau khi hấp thu pháp quyết này thì quay tròn vừa chuyển bỗng nhiên hướng tới nhau tiếp cận và dung hợp thành một thể, sau đó biến thành một viên cầu màu lam hồng.

Dưới sự thôi thúc của Tiêm Tiêm, viên cầu từ từ bay về phía thạch bích. Ở chỗ sâu trong thạch bích có tiếng rít trầm thấp truyền ra, theo đó mặt ngoài thạch bích thanh quang chợt lóe, cái pháp trận màu xanh lúc trước tiến nhập vào trong đó chợt lóe lên rồi hiện ra.

Từ pháp trận này có một ký hiệu vụt bay ra theo một cỗ thanh hà đem viên cầu màu lam hồng cuốn vào trong đó. Tiếp theo, cả pháp trận nhoáng lên lại tiến nhập vào trong thạch bích không thấy bóng dáng. Tinh Tộc nữ tử thấy vậy thì thần sắc ngưng trọng, trong miệng lẩm bẩm đồng thời hai tay không ngừng bắt quyết.

Thạch bích cũng không có giống như lần trước kia nặng như mới mẻ vô thanh vô tức rồi, mặt ngoài đột nheien ô quang lưu chuyển không ngừng, tùy theo sống lại bản bóp méo đứng lên.

Tiếp theo thạch bích đột nhiên tầng tầng nứt toác ra, một bộ mặt bỗng nhiên từ trong thạch bích hiện ra. Đung là một khuôn mặt to đến cả thước, ngoại trừ hai mắt, cái mũi cùng miệng rộng ra thì không có gì đặc thù, căn bản không nhìn ra tuổi tác lớn nhỏ mà cái mặt lớn này vừa hiện ra thì hai mắt lại nhắm nghiền không có động tĩnh gì.

"Mau, đúng là bây giờ!"

Kỳ ảnh vừa thấy mặt này thì vội vàng nói một tiếng.

Tiêm Tiêm khẩn trương quát một tiếng, hai tay bắt quyết thúc dục. Cái thanh sắc quang trận vừa biến mất kia lại hiện lên nhưng chỉ lóe một cái rồi lại biến mất. Trên không chỗ cũ chỉ để lại một đoàn dịch thể màu lam hồng vẫn không nhúc nhích.

Phảng phất như bị cử động của thanh sắc quang trận làm bừng tỉnh. Thần sắc khuôn mặt lớn vừa động, hai mắt đóng chặt từ từ để lộ ra hai con mắt như thể hai ngôi sao sáng trong bầu trời đêm. Nó nhìn Chân linh chi huyết màu lam đỏ trước mặt, đột nhiên má mồm ra nuốt lấy dịch đoàn sau đó cả khuôn mặt lớn có màu lam hồng chợt lóe lên mà lộ ra vẻ vừa lòng thoải mái.

Đứng cách đó không xa, Tiêm Tiêm sau khi nhìn lướt qua thì mở miệng, miệng nàng nhanh chóng bành trướng một chút trở nên cơ hồ bằng với khuôn mặt nọ. Sau khi quang mang chợt lóe, cái mặt lớn ngưng đọng lại trên mặt đất mà bất động thanh sắc hóa thành đá trắng, cái miệng mở rộng cũng theo đó mà huyễn hóa thành một cái thông đạo sâu, nghiên nghiên thông xuống dưới mặt đất.

"Thành công rồi! Huyệt linh đã ngủ say rồi, chúng ta nhanh đi vào."

Kỳ ảnh mừng rỡ kêu lên.

Tiêm Tiêm trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn không thể che đậy, lúc sau gật đầu, không nói gì tay áo bào run lên, nhất thời đem kỳ ảnh cuốn lấy tiếp theo thân hình vừa động rồi hóa thành một đạo kinh hồng vọt tớt. Độn quang nhoáng lên tại chỗ động khẩu thì liền biến mất.

Ngay lúc Tinh Tộc nữ tử cùng Kỳ ảnh mừng rỡ nhảy vào trong thông đạo thì cũng không có chú ý tới một góc thạch bích đột nhiên có một tia huyết quang lóe lên. Một lát sau, một đáo kim hoa từ phía sau ma khí bay ra, tại phụ cận xoay tròn một vòng thì một đầu nhìn vào trong thông đạo. Trong lúc nhất thời, tại ngọn núi lớn bên ngoài, một đạo huyết quang từ chân trời kích bắn đến, chỉ chợt lóe lên rồi một đạo nhân ảnh bỗng nhiên xuất hiện tại lối vào thông đạo.

Người này thân mặc chiến giáp màu bạc, thần sắc âm trầm dị thường, bất ngờ đúng là tên nam tử họ Khuê kia.

"Trước kia có lưu lại cấm chế cảnh bảo, nay đã bị xúc động rồi, hai người kia thật là sự xông vào Chân linh chi huyệt. Tốt lắm, đỡ cho bản tôn phí lực mở ra."

Nam tử họ Khuê mặt đầy sát khí nói nhỏ một tiếng theo sau quang mang đại phóng rồi trực tiếp hóa thành một đạo huyết hồng bắn vào.

Cũng không biết hắn tu luyện loại thần thông nào nhưng ma khí vừa tiếp xúc với hắn thì đều vòng sang hai bên lảng tránh, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng. Mà nam tử họ Khuê tiến vào trong ma khí không lâu thì trong hư không phụ cận ngân quang chợt lóe lên, một thân ảnh thon gầy từ trong hư không hiện ra. Đúng là Cửu Dạ. Nàng nhìn thông đạo đầy ma khí mãnh liệt, trên mặt lộ ra vẻ giật mình.

"Nơi này ma khí đậm đặc như thế, tựa hồ chỉ có vài vị đại nhân kia mới có loại thần thông này. Chẳng lẽ động phủ bí mật của Thiết ma hoặc là Huyết thủ?"

Nữ nhân này thất thanh kêu lên nhưng sắc mặt lại âm trầm bất định trong chốc lát rồi cuối cùng cũng dậm chân hóa thành một đạo ngân quang tiến vào trong đó. Thân là cao giai ma thú, trong ma khí tựa như hổ thêm cánh nên tự nhiên là không sợ hãi mảy may.

Hàn Lập đứng ở một góc đại sảnh, tại đầu vai và hai sườn mọc thêm một cái đầu lâu màu vàng đồng thời phía dưới thân bỗng nhiên mọc thêm bốn cánh tay màu vàng. Bốn cánh tay này đều tự cầm "Trượng" "Xử" "Luân" "Thước", bốn kiện ánh vàng rực rỡ nhưng tại không trung khẽ run lên không ngừng đồng thời phát ra âm thanh gào thét phảng phất cực kỳ cố sức.

Mà mặt ngoài hay nắm tay có hắc khí quay cuồng kia thỉnh thoảng có trận trận khí lãng trực tiếp từ trên nắm tay xông xuống nhưng khi kích lên tầng quang mạc trong suốt trước người Hàn Lập thì lập tức từ hai bên sườn sượt qua, căn bản không thể đả thương mảy may.

Tại chỗ xa hơn trên không trung, hai con Phệ Kim Trùng đang vây quanh một đoàn tử điệp tàn nhận thay nhau truy đuổi không ngừng. Tàn nhận chỉ cần vừa động thì nhất thời có một đạo tử ngân bổ ra trực tiếp đem một con Phệ Kim Trùng chém bay xa xa hơn mười trượng. Nhưng một con Phệ Kim Trùng khác lập tức xô tới mà cắn cho tàn nhân này không thể không tạm thời thoái nhượng một chút. Nó ngay cả lợi hại nhưng tựa hồ không thể liên tiếp chém ra hai kích, hơn nữa tựa hồ có chút yếu nhược, căn bản không chịu được vài vết cắn của Phệ Kim Trùng.

Trong khi đó hai con Phệ Kim Trùng chỉ cần chớp chớp hai cánh là lại không thèm để ý bay vọt tới. Có lẽ nói về trình độ linh hoạt thì tàn nhận này còn hơn xa hai con Phệ Kim Trùng này. Tử sắc quang nhân mau lẹ vô cùng, căn bản khôn thể tránh nhưng trước khi phát động trong nháy mắt sẽ phải thoáng dừng lại. Theo đó, tàn nhận này cho dù muốn thay đổi mục tiêu, xông vào phía Hàn Lập thì lại bị hai con Phệ Kim Trùng này trực tiếp áp sát, dùng thân thể liên tục ngăn cản nên căn bản là không thể dứt ra được.

Bình luận

Truyện đang đọc