PHÀM NHÂN TU TIÊN

Thần sắc ngân phát (tóc bạc) nữ tử lạnh như băng, lúc vào trong đại điện cũng không nhìn tới ánh mắt kinh ngạc của những người khác mà chỉ chậm rãi đứng sau lưng Ngao Khiếu lão tổ.

"Vị đạo hữu này là..."

Bạch phát lão giả đảo thần niệm qua, hiển nhiên rất dễ dàng nhìn ra ngân phát nữ tử là một tu sĩ Yêu tộc, tu vi Luyện Hư hậu kỳ đại thành, không khỏi có chút nghi hoặc hỏi một câu.

"Đây là chất nhi Linh Lung của lão phu, chư vị mặc dù chưa gặp qua nhưng hẳn cũng có nghe nói một chút."

Ngao Khiếu lão tổ không thèm để ý trả lòi.

"Ồ, hóa ra là Linh Lung tiên tử, thật thất kính!"

Trên mặt bạch phát lão giả hiện lên một tia kinh ngạc nhưng vô cùng khách khí, nói.

Nữ tử này đúng là Ngân Nguyệt năm đó từ biệt Hàn Lập tại Nhân giới. Đương nhiên, Ngân Nguyệt lúc này có chút không giống Ngân Nguyệt năm đó mà là Ngân Nguyệt đã dung hợp phân liệt chỉ hồn, có được đầy đủ nguyên thần. Những người khác trong điện, sau khi biết được thân phận ngân phát nữ tử đều lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

Thánh đảo có địa vị đặc thù trong Nhân Yêu hai tộc cho nên hiển nhiên luôn chú ý tới thất đại yêu vương thống lĩnh Yêu tộc. Mà Linh Lung tiên tử lại là một vị vương phi từng bị phong ấn tại Nhân giới nhiều năm, hơn nữa sau khi trở về Linh giới dường như không hòa hợp với Thiên Khuê Lang Vương, tin đồn này các trưởng lão Thánh đảo hoặc ít hoặc nhiều đều nghe nói qua một chút. Hiện tại bỗng nhiên nhìn thấy vị Vương phi trong lòi đồn này, không ít người thần sắc có chút quái dị.

Ngân Nguyệt đối với tất cả đều xem như không thấy, chỉ đứng phía sau Ngao Khiếu lão tổ, mặt hơi cúi xuống không nói một lời.

"Ngao Khiêu tiền bối, lão nhân gia người như thế nào đột nhiên đến Thánh đảo, không biết Ngao Khiếu tiền bối hao tổn nguyên khí khi độ kiếp đã phục hồi như cũ hay chưa?"

Linh vũ nam tử cúi đầu hỏi Ngao Khiếu lão tổ.

"Năm đó ta độ kiếp, mặc dù tổn hại chút nguyên khí nhưng đã vô sự, nếu không lão phu cũng không xuất hiện tại đây, về phần vì sao đến Thánh đào thì tự nhiên là vì Mạc đạo hữu."

Ngao Khiếu lão tổ lãnh đạm cười, nói.

"Lão nhân gia người đã gặp qua Mạc tiền bối! Thật tốt quá, lão nhân gia người năm đó sau khi rời khỏi Thánh đảo liền bặt vô âm tín giống như tiền bối. Điều này khiến chúng ta hết sức lo lắng."

Nam tử trắng trẻo nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, nói.

"Hắc hắc, tuổi của hắn còn không lớn như lão phu, lo lắng gì chứ! Được rồi, lão phu không nói nhảm nữa, lúc này đây ta được Mạc đạo hữu nhờ tới Thánh đảo. Thứ nhất là thay hắn nói lại mấy câu, thứ hai là muốn tọa trấn nơi đây một đoạn thời gian."

Ngao Khiếu lão tổ cười hắc hắc, nói.

"Chúng ta xin lắng nghe hai vị tiền bối phần phó! Không biết tiền bối có chuyện gì muốn dặn dò chúng ta."

Nam tử trắng trẻo thầm rùng minh, cung kính hỏi.

"Mạc đạo hữu gần đây có đua tin đến, vị trí Thánh đảo dường như đã bị Ma tộc biết. Mặc dù lấy lực lượng Ma tộc hiện tại thi không có khả năng đánh hạ Thánh đảo, nhưng đề phòng ngừa vạn nhất thì vẫn nên cẩn thận một chút. Nếu không, lấy danh vọng Thánh đảo trong hai tộc chúng ta, một khi thật sự gặp chuyện không may, đối với chúng ta thật sự là đả kích tinh thần có tính hủy diệt."

Trên khuôn mặt thanh tú của Ngao Khiếu lão tổ hiện lên một tia ngưng trọng, nói.

"Vị trí Thánh đảo sao lại bại lộ ra ngoài! Không thể nào, trước đó không lâu Thánh đảo vừa mới truyền tống một lần, thay đổi vị trí ẩn thân. Trong khoảng thỏi gian ngắn không thể lại dời đi được."

Không ít người sắc mặt đại biến, có một số người thất thanh nói.

"Có lão phu ở đây các ngươi sợ cái gì. Chỉ trong thời gian ngắn mà Ma tộc biết được vị trí thì xem ra trên Thánh đảo hăn là có thám tử Ma tộc lẻn vào. Bất quá việc này cũng không khó tra ra, chỉ cần chú ý đến mấy kẻ gần đây ra vào Thánh đảo thì có thể tìm ra gian tế."

Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ trầm xuống, sắc mặt thoáng chút âm trầm đi vài phần.

"Vâng, vãn bối lập tức phái nhân thủ điều tra tất cả sứ giả ra vào Thánh đảo gần đây."

Bạch phát lão giả trong lòng cả kinh, vội vàng chắp tay đáp ứng một tiếng.

Những người liên quan khác, hiển nhiên cũng thầm rùng mình.

"Mạc đạo hữu nhờ ta chuyển một tin, đó là thủ đoạn ứng phó Ma tộc lúc đầu phải điều chỉnh một chút."

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, sau khi hơi trầm ngâm liền nói ra một câu khiến mọi người ngẩn ngơ.

"Sao lại thế! Những chuẩn bị đó lúc trước Mạc tiền bối dẫn dắt chúng ta khổ tu mấy trăm năm mới nghĩ ra đòn sát thủ đối phó đại quân Ma tộc phá giới, theo lý thuyết thì tuyệt không có vấn đề."

Lão phụ nhân thì thào hỏi.

"Chuyện này có lẽ sau khi Mạc đạo hữu gặp mấy tồn tại đồng giai dị tộc khác mới thay đối chủ ý. Có lẽ trong lúc trao đổi với mấy Đại Thùa kỳ dị tộc này liền phát hiện ra chuẩn bị ban đầu không đủ. Bất quá, các ngươi cũng yên tâm đi, cũng không phải là thay đổi toàn bộ mà chỉ có hai ba loại trong số đó cần điều chỉnh lại một chút. Lát nữa có thời gian ta sẽ nói chi tiết cho các ngươi. Mà cũng vừa đúng dịp Hoàng Lương thạch linh đã mất, Mạc đạo hữu đã quyết định dùng một loại thiên địa linh vật khác thay thế. Làm như vậy phải chuẩn bị thêm vài thứ cho nên hiệu quả so với ban đầu chỉ mạnh hơn chứ không kém. Mà linh vật thay thế này lão phu cũng đã tự mình mang tới."

Ngao Khiếu lão tổ nhíu mày, một tay vừa lật, trong tay đột nhiên xuất hiện một hộp ngọc, rồi tay phất về phía bạch phát lão giả.

"Đây là...."

Bạch phát lão giả nghi hoặc mở hộp ra, ánh mắt sau khi đảo qua liền giật mình nói.

"Được rồi, ngươi chỉ cần biết thế là được, thu hồi nó lại đi. Hiện tại thứ này càng ít người biết càng tốt."

Không đợi bạch phát lão giả nói gì. Ngao Khiếu lão tổ liền tùy ý khoát tay chặn lại, khiến lời vừa định nói ra liền nuốt trở vào.

Những trường lão Thánh đảo khác thấy cảnh này, ngay cả khi bụng đầy nghi hoặc nhưng cũng không dám mở miệng hỏi.

Bạch phát lão giả sau khi đáp ứng, liền cẩn thận thu ngọc hạp vào trong tay áo.

"Đúng rồi, tiền bối. Chuyện tình ba đại Thủy tổ Ma tộc có thể phủ xuống Ma giới, lão nhân gia người cũng đã biết rồi chứ?"

Lão phụ nhân sau khi do dự một chút, không nhịn được mở miệng hỏi một câu.

"Việc này ta đã biết, hơn nữa là Mạc đạo hữu tự mình tới nói cho lão phu biết."

Sắc mặt Ngao Khiếu lão tổ không chút thay đổi, nói.

Thấy Ngao Khiếu lão tổ bình thản như thế, mọi người trong điện sau khi nhìn nhau một cái, trong lòng không khỏi buông lòng, mà sắc mặt lão phụ nhân càng lộ ra vẻ vui mừng, hỏi tiếp một câu:

"Nói như thế, hai tiền bối thật sự đã nghĩ ra cách đối phó?"

"Hắc hắc, ngay cả bản thể Thánh tổ Ma tộc phủ xuống Linh giới đều phải mất rất nhiều công sức, càng đừng nói đến ba đại Thủy tổ Ma tộc. Bọn họ không phải dễ dàng phủ xuống được, hiện tại nói đến việc đó thì có hơi sớm, trước tiên cứ lo đối phó với đại quân Ma tộc trước đã, sau đó hãy lại nghĩ đến việc này cũng không muộn."

Ngao Khiếu lão tổ không trả lời cụ thể, ngược lại còn khoát tay chặn lại, hời hợt nói.

Nghe vị Đại Thừa Kỳ Yêu tộc này nói như thế, những tồn tại Họp Thể kỳ ở đây không khỏi mắt to trừng mắt nhở.

"Tiền bối nói như thế khẳng định có lý riêng."

Bạch phát lão giả sau khi ho khan một tiếng, nhìn về phía linh vũ nam tử nói.

"Không sai, chuyện về ba đại Thủy tổ, hiện tại thảo luận đúng là hơi sớm. Như vậy đi, vãn bối sẽ đem một số chuyện của Thánh đảo kể lại tỷ mỷ cho Ngao Khiếu tiền bối. Có một số chuyện trong đó không thể giải quyết, mong tiền bối làm chủ."

Linh vũ nam tử bị lão giả nhắc nhở, dường như chợt hiểu gì đó vội vàng chuyển đề tài.

"Uh, lão phu biết một chút tiến độ của các ngươi cũng tốt."

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười.

"Đầu tiên, vì đối phó đê giai ma thú Thánh đảo đặc biệt bồi dưỡng đại quân linh thú, trên cơ bản đã bồi dưỡng xong. Một số hung trùng sống ngắn ngày cũng bắt đầu mạnh mẽ thúc dục. Dự tính vài năm nữa có thê dùng chúng quyết chiến với Ma tộc. Mặt khác, vì luyện chế mấy món Huyền Thiên thánh khí, mấy vị luyện khí tông sư Nhân tộc cũng đã được mời lên đảo. Dự tính khoảng nửa năm sau sẽ cùng nhau hợp lực luyện chế mấy món chí bảo này. Bất quá, phiền toái duy nhất chính là tài liệu luyện chế vẫn chưa vận chuyển lên đảo. Muốn thế phải đi qua mấy khu vực do Ma tộc khống chế thì mới có thể chính thức lấy được. Bởi vậy, việc phái người đi tiếp ứng nhất định phải cân nhắc kỹ lưỡng. Vãn bối đề nghị."

Linh vũ nam tử dường như phụ trách tất cả mọi việc hằng ngày trên Thánh đảo, một lần liền thành thật kể lại tất cả mọi chuyện.

Ngao Khiếu lão tổ ngồi trên ghế lẳng lặng nghe, thần sắc nhìn như không đổi, nhưng ánh mắt thường xuyên chớp động tinh mang nhè nhẹ. Chờ sau khi lão giả kể xong, những người khác trong đại điện cũng bắt đầu đứng dậy kể lại cho Ngao Khiếu một số chuyện mà minh phụ trách.

Sau mấy canh giờ, tất cả mọi người đều nói xong.

"Uh, cũng không tệ, bất quá việc này các ngươi có thể tụ mình xử lý, không cần lão gia hỏa ta động tay động chân. Lúc này đã không còn sớm, lão phu đi đường dài như thế cũng muốn nghỉ ngơi một chút."

Ngao Khiếu lão tổ sau khi nghe xong, không phát biểu gì mà ngược lại đột nhiên đứng dậy, khẽ cười nói.

Đám người bạch phát lão giả nghe xong, không khỏi mắt to trừng mắt nhò.

"Nếu tiền bối đã mệt thì vãn bối sẽ đích thân an bài chỗ ở."

Linh vũ nam tử phản ứng trước tiên, vội cung kính tiến lên nói, sau đó nghiêng người để lộ ra một con đường.

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, liền không chút hoang mang đi qua, Ngân Nguyệt hiển nhiên cũng lẳng lặng đi theo sau.

"Vãn bối cung tiễn tiền bối!"

Mọi người trong điện lúc này mới phản ứng lại, đều khom người đưa tiễn.

"Đúng rồi, hai người các ngươi lát nữa đến chỗ ta một chuyến, ta còn có một số việc muốn nói."

Ngao Khiếu lão tổ sau khi đi tới cửa, dường như nghĩ tới điều gì đó mà đột nhiên quay đầu nhìn hai người trong điện, lấy tay chỉ một cái, thản nhiên nói.

Hai người hắn chỉ rõ ràng là bạch phát lão giả và một gã nam tử cao gầy, sắc mặt âm trầm đang nói nhỏ với những người khác. Hai người này hiển nhiên sửng sốt một trận, nhưng không dám chậm trễ vội vàng lên tiếng đáp ứng.

Ngao Khiếu lão tổ gật đầu, lúc này mới lần nữa xoay người đi ra khỏi đại điện.

"Tư đạo hữu, chẳng lẽ lúc trước ngươi quen biết Ngao Khiếu tiền bối?"

Trung niên nữ tử hơn bốn mươi tuổi đứng cạnh nam tử cao gầy, sau khi thấy Ngao Khiếu lão tổ rời đi liền không nhịn được hỏi một câu.

Bình luận

Truyện đang đọc