PHÀM NHÂN TU TIÊN

- Tinh Chuyên: vật có hình dáng một viên gạch

- Tố Linh: Tự động nặn lại hình dạng ban đầu như có linh tính

- Kỳ hiệu: hiệu quả kỳ diệu

Ở phía bên trong những kiến trúc này, rất nhiều Phi Linh tộc nhân đẳng cấp cao đủ mọi hình dáng khác nhau ra vào không ngừng, nhìn trông khá là náo nhiệt.

Nhưng bỗng nhiên phía trên bầu trời tối sầm lại, cùng lúc đó Việt Long khống chế một luồng cuồng phong xuất hiện, phía bên trong thung lũng tất cả Phi Linh nhân bỗng chốc trở nên kinh hãi, bất kể là đang làm chuyện gì đều lập tức dừng lại mà quỳ xuống tại chỗ lễ bái.

“Hàn đạo hữu, nơi đây là một trong số bảy đại động phủ của ta, kiến tạo ra xem như cũng có chút đặc thù. Đạo hữu và ta cùng nhau đi xuống đi.” Việt Long hiện ra phía bên trong cuồng phong, tiếp đó chỉ về phía một ngọn tháp lớn ở phía dưới xa đồng thời nói với Hàn Lập lúc này đang theo sát phía sau lưng.

Hàn Lập cũng từ trong độn quang hiện thân ra, nhẹ gật đầu liền từ từ hạ xuống ngọn tháp lớn ở phía dưới.

Thân hình Việt Long mơ hồ một cái, trực tiếp mang theo một luồng hắc phong nhào vào phía lối vào ở trên đỉnh ngọn Cự Tháp.

Sau thời gian uống cạn chén trà, Hàn Lập đã đặt thân ở trong đại sảnh một gian phòng bố trí vô cùng hoa lệ, đồng thời ngồi trên một mặt ghế màu sắc như vàng ròng.

Ở phía chỗ ngồi đối diện, Việt Long cũng đang ngồi trên một cái ghế khác có cùng màu sắc, tay cầm một chén rượu màu xanh biếc đưa lên, hơn nữa lại nhiệt tình một cách khác thường nói:

“Hàn huynh, Hổ Nguyên Tửu này được chế từ bảy bảy bốn mươi chín loại Linh Thảo khác nhau mà thành, sau khi uống chẳng những có hiệu quả kỳ diệu khôi phúc pháp lực mà còn có một chút khả năng làm thanh tỉnh thần hồn, cũng có thể xem như là một loại Linh Tửu khó có được đấy.”

“Đích thực là rượu ngon khó có được, đạo hữu thật là có khẩu phúc không nhỏ.” Hàn Lập nâng chén rượu lên nhẹ nhàng uống một hớp, tiếp đó đuôi lông mày giãn ra tán thưởng một câu.

“Hàn huynh nếu ưa thích chi bằng hãy uống nhiều hơn vài chén.” Việt Long nghe vậy, mặt mày hớn hở nói.

“Vậy thì Hàn mỗ cũng không khách khí.” Hàn Lập mỉm cười, đem linh tửu trong chén uống một hơi cạn sạch, sau đó phất tay áo về phía hư không, lập tức đem bầu rượu trên bàn phía trước người bắt qua, rồi tự động rót thêm một ly nữa.

“HaHa, chỉ cần Hàn huynh thích rượu này là được, trừ nó ra, ở đây ta còn có một loại bảo vật từ bên ngoài khó lòng nhìn thấu, không hề tầm thường, nếu đạo hữu không ngại có thể giám định và thưởng thức một chút.” Việt Long cười nói một câu, sau đó hai tay nhẹ nhàng vỗ vào nhau.

Sau một tiếng “Ba”, lúc này ngoài cửa bỗng vang lên tiếng bước chân khẽ động, ba thị nữ ăn mặc theo phong cách của nữ tử Phi Linh Tộc cúi đầu đi tới, đứng song song thành một hàng trước người Hàn Lập.

Ánh mắt Hàn Lập lóe lên, không hề để ý tới khuôn mặt kiều diễm như hoa của mấy thị nữ này, mà nhìn về phía từng cái khay bạc đang được bưng trong tay các nàng.

Riêng trên mỗi cái khay này đều có chứa một khối Tinh Chuyên lớn cỡ bàn tay, màu sắc khác nhau nhưng bề mặt sáng bóng dị thường. một khối màu vàng thẫm, một khối màu lam nhạt còn một khối thì đỏ như lửa.

“Những thứ này là…” sau khi thần niệm Hàn Lập khẽ quét qua, trên mặt lập tức có vài phần động dung.

Trên ba khối Tinh Chuyên này phân biệt tản ra ba loại khí tức khác nhau của ba thuộc tính Thổ, Hỏa Thủy. hơn nữa còn cực kỳ tinh khiết, nhìn dáng vẻ dường như còn tinh thuần hơn nhiều so với Cực Phẩm Linh Thạch.

“Hàn huynh cảm thấy mấy khối Cực NguyênTinh này thế nào. Bọn chúng đều là do Việt mỗ tự mình luyện chế ra đấy, bất kể là dùng để luyện chế Pháp Khí hay là sử dụng thay thế Linh Thạch đều là vô cùng huyền diệu.” Việt Long một mực nhìn chăm chú vào biểu tình trên mặt Hàn Lập, nhìn thấy hắn lộ ra thần sắc giật mình, lập tức cười nhẹ một tiếng nói.

“Cực Nguyên Tinh! Không phải là vật sinh ra từ tự nhiên mà lại là do đạo hữu tự mình luyện chế ra.” Hàn Lập quả thực phải biến sắc rồi.

“ Đúng vậy, Những tài liệu này là do tiểu đệ dùng một loại bí thuật mới may mắn luyện chế ra được, trong đó không chỉ lãng phí vô số tài liệu quý hiếm mà còn trải qua rất nhiều lần thất bại. Tuy nhiên có thể tạo ra ba kiện đồ vật này Việt mỗ vẫn cảm thấy rất có giá trị đấy.” Việt Long có vài phần tự đắc nói.

“Bí Thuật?” Hàn Lập nhắm hai mắt lại nói.

“Ha ha, trước hết Hàn huynh cứ cần thận giám định và thưởng thức những vật này một chút đi đã, tiểu đệ sẽ cẩn thận giải thích sau cũng chưa muộn.” Việt Long lộ ra vẻ vài phần thần bí nói.

“Tốt, vậy thì tại hạ cũng không khách khí nữa.” Hàn Lập gật đầu nhẹ, một tay tùy ý phất về phía trước.

Khối Tinh Chuyên màu lam nhạt trên khay bạc kia sau khi run rẩy một cái lập tức bay lên trời, vững vàng rơi vào trong tay của hắn.

Hàn Lập cúi đầu, “Phốc phốc” một tiếng, một sợi tơ từ giữa hai đầu lông mày bắn ra, lóe lên chui vào bên trong Tinh chuyên không thấy bóng dáng, đồng thời hai mắt từ từ nhắm lại.

Việt Long tủm tỉm cười, nhìn thấy cảnh này không hề có chút ý tứ ngăn cản nào.

Một lúc lâu sau, đuôi lông mày Hàn Lập nhảy lên, hai mắt một lần nữa mở trợn ra, sợi tơ từ giữa hai đầu lông mày kia lóe lên trên khối Tinh Chuyên rồi tán loạn biến mất.

“Thiên Địa Năng Lượng bên trong thật tinh thuần, Linh Khí bên trong so với Cực Phẩm Linh Thạch cùng thể tích có lẽ còn nhiều hơn bốn năm lần, trình độ tinh khiết thế này không phải là thứ như Linh Thạch có thể so sánh được, nhưng kết cấu bên trong lại có chút quái dị, thậm chí còn có cả Tiên Thiên Linh Vân ở trong đó nữa, nếu như luyện chế pháp khí có lẽ sẽ hình thành thần thông đặc thù nào đó a, không biết là trình độ cứng rắn của vật này tới mức nào? “ Hàn Lập hơi có phần ngưng trọng nói.

“Hàn huynh quả nhiên là tuệ nhãn như đuốc, có thể đem hơn một nửa những chỗ đặc thù của Cực Nguyên Tinh này nói ra. Về phần trình độ cứng cỏi của nó chi bằng đạo hữu hãy tự mình thử một lần xem.” Hai mắt Việt Long sáng ngời, vỗ tay cười cười nói.

“Đạo hữu đã nói vậy thì Hàn mỗ đành thử một lần xem sao.” Trên mặt Hàn Lập hiện lên một tia dị sắc, sau một khắc hắn há miệng ra, một sợi kiếm quang bắn ra phát ra một tiếng xé gió bay đến khối Tinh Chuyên rồi khẽ quấn quanh một vòng, tiếp đó lóe lên mà bắn trở về.

Tinh Chuyên màu lam nhạt bừng lên ánh sáng màu lam, mặt ngoài hiện lên một vệt kiếm mờ.

Sau đó từng vòng sáng màu lam nhạt nhanh chóng lóe lên mà hiện ra, dấu vết của vết kiếm kia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng nhạt đi rồi biến mất.

“Trọng Nguyên Tố Linh, tài liệu này vậy mà có kỳ hiệu Tố Linh!” Hàn Lập thoáng cái nghẹn ngào thốt ra.

“Hàn huynh liếc mắt đã thấy được đặc tính Tố Linh, thật không hổ là người có danh tiếng lớn như thế. Đúng vậy, không chỉ riêng khối này mà cả hai khối Cực Nguyên Tinh khác đều có kỳ hiệu này. Dùng loại tài liệu này luyện chế bảo vật thì trừ khi bản thể triệt để hóa thành tro bụi, nếu không chỉ cần có đủ thời gian nó đều có thể tựu động tu bổ lại như lúc ban đầu. Một ít bảo vật Bổn Mạng tuy cũng có đặc tính tự động tu bổ nhưng phải là do chủ nhân dùng chân nguyên không ngừng rèn luyện, tính dẻo dai thua xa bảo vật luyện chế từ tài liệu Trọng Nguyên đấy. Cho nên giá trị nó to lớn thế nào không cần phải nói thêm gì nữa.”

Trên mặt Việt Long hiện lên một tia kinh ngạc nhưng miệng vẫn chậm rãi nói.

“Có tài liệu Trọng Nguyên Tố Linh thì không chỉ Linh Giới mà dù ở giới diện khác cũng cực kỳ hiếm thấy, huống chi vật ấy có thể đón đỡ một kích kiếm quang của ta mà không bị chém vỡ ra, có thể thấy được tính cứng cỏi của nó cũng tuyệt đối không phải chuyện đùa. Đạo hữu đột nhiên lấy Cực Nguyên Tinh này ra không phải thực sự chỉ để tại hạ bình luận một phen đấy chứ.” Hàn Lập vuốt vuốt Tinh Chuyên một lát mới như có điều suy nghĩ hướng về phía đối diện nói ra.

“Đạo hữu thật sự là người nói chuyện sảng khoái, vậy tiểu đệ cũng không vòng vo nữa. Tại hạ mời Hàn huynh tới đây đích thực là có chuyện muốn nhờ, sau khi chuyện này thành công sẽ đem ba khối Cực Nguyên Tinh này làm thù lao, đạo hữu thấy thế nào?” Việt Long vốn là khẽ giật mình, nhưng lập tức mở trừng hai mắt sau đó mặt không đổi sắc nói.

“Một khối Cực Nguyên Tinh giá trị đã không nhỏ rồi, vậy mà đạo hữu nguyện ý đem tặng tới ba khối, có lẽ chuyện cần nhờ cũng không phải đơn giản a, trước hết đạo hữu cứ nói ra đi sau đó Hàn mỗ sẽ quyết định.” Hàn Lập nhướng mày, hai mắt đánh giá khối Tinh Chuyên trong tay mới bất động thanh sắc trả lời.

“Việc này đối với những Đại Thừa bình thường có lẽ có chút khó khăn, nhưng đối với tồn tại cường đại như Hàn huynh lại không đáng nhắc tới. Tại hạ hao tổn tâm cơ luyện chế ra loại Cực Nguyên Tinh này chính là vì muốn dùng nó làm tài liệu luyện chế một kiến chí bảo Ngũ Hành dùng để ngăn cản lần Đại Thiên kiếp sắp tới. Nhưng Việt mỗ hao tổn thời gian mấy ngàn năm cật lực làm mà vẫn chỉ có thể luyện chế ra ba loại Cực Nguyên Tinh thuộc tính Thủy Hỏa Thổ. Nếu muốn đạt được hai loại tài liệu thuộc tính khác nhất định phải có người tương trợ mới được. Hàn huynh có lẽ chính là người thích hợp nhất.” Việt Long do dự một chút mới thản nhiên giải thích.

“Đạo hữu muốn Hàn mỗ hỗ trợ luyện chế Cực Nguyên Tinh?” Hàn Lập nghe vậy cảm thấy ngoài ý muốn.

“Đúng thế, không gạt Hàn huynh, loại Cực Nguyên Tinh này muốn luyện chế phải mượn nhờ lực lượng Thiên Địa có thuộc tính khác nhau mới có thể làm được, ba loại thuộc tính trước thì còn khá tốt, tuy Việt mỗ có thất bại vô số lần nhưng vẫn có vài lần thành công, duy chỉ có hai loại Cực Nguyên Tinh thuộc tính sau đó là Kim Mộc thì dẫn phát lực lượng Thiên Địa quá mức kinh người, đã tới mức độ mà không phải tại hạ có thể cố gắng khống chế được nữa. Chính vì thế mới không thể không mời Hàn huynh trợ giúp đấy!” Việt Long ôm quyền hướng tới Hàn Lập, thành khẩn một cách dị thường nói.

“Nếu như chỉ là hỗ trợ khống chế lực lượng Thiên Địa, tại hạ cũng không phải là không thể xuất thủ tương trợ, tuy nhiên Hàn mỗ vẫn có vài điểm khó hiểu, hi vọng đạo hữu có thể giải thích một chút nghi hoặc của tại hạ.” Hàn Lập trầm ngâm một chút, sau đó cẩn thận hỏi.

“Hàn huynh cứ hỏi là được, chỉ cần tại hạ biết sẽ nói ngay.” Việt Long mừng rỡ, nói mà không cần suy nghĩ.

“Đây là lần đầu tiên đạo hữu gặp tại hạ, nếu như muốn tìm người hỗ trợ vì sao không mời những bạn hữu tri kỷ khác làm việc này. Ngoài ra tại hạ giúp ngươi khống chế lực lượng Thiên Địa dẫn xuống không biết sẽ có nguy hiểm lớn gì không thể tưởng tượng đây, dù sao thì lực lượng Thiên Địa là liên tục thay đổi, uy năng sâu không lường được. Mặt khác, sao đạo hữu có thể khẳng định Hàn mỗ có thể giúp ngươi luyện chế ra Cực Nguyên Tinh thuộc tính khác, không sợ Hàn mỗ làm thất bại ư?!” Hàn Lập quan sát Việt Long, tinh mang trong mắt lóe lên nói.

“Thì ra Hàn huynh chỉ là đối với tại hạ vẫn có chút chưa yên lòng mà thôi. Ha Ha, việc này rất bình thường, nếu là Việt mỗ gặp phải loại chuyện này sẽ còn càng thêm coi chừng hơn vài phần. Tuy nhiên đạo hữu yên tâm, những vấn đề này Việt mỗ đều có thể giải đáp từng cái một.” Việt Long nghe Hàn Lập yêu cầu xong, không hề khó chịu mà còn cười ha ha nói.

“Ah, vậy thì tại xin hạ rửa tai lắng nghe rồi.” thần sắc Hàn Lập không thay đổi nói một câu.

“Vấn đề thứ nhất, là do đạo hữu không tận mắt nhìn thấy tại hạ dẫn dắt hai loại lực lượng thiên địa Kim Mộc mới hỏi như thế đấy. hai chủng lực lượng thiên địa này khó khăn khi dẫn xuất vượt xa ba loại lực lượng kia, cho nên trình độ mạnh mẽ cũng gấp mấy lần so với ba loại lực lượng thiên địa kia, Đại Thừa bình thường căn bản không thể ngăn cản được. lúc ấy tại hạ đã thử qua hai lần, cũng không dám nếm thử lần thứ ba nữa. Việt mỗ mặc dù có mấy vị hữu hảo, nhưng luận về trình độ tu vi thần thông thì cũng không sai khác nhiều lắm so với Việt mỗ, tự nhiên cũng đồng dạng không thể nào ứng phó được với uy năng của ai loại lực lượng thiên địa này. Hơn nữa đối với việc khống chế lực lượng thiên địa này tuyệt đối không phải dựa vào nhân số nhiều có thể đền bù được, chỉ có thể giao cho một người khống chế mới có thể vận chuyển như ý để chế ra Cực Nguyên Tinh này.” Thần sắc Việt Long nghiêm túc bắt đầu giải thích.

“Về phần vấn đề thứ hai, nếu tại hạ nói không có chút nguy hiểm nào đương nhiên là giả dối, nhưng chỉ cần chuẩn bị đầy đủ thì sự nguy hiểm của việc khống chế lực lượng thiên địa có thể giảm xuống mức thấp nhất, tối thiểu là thời điểm hai lần trước Việt mỗ muốn điều khiển hai loại lực lượng thiên địa này đều chỉ là hữu kinh vô hiểm mà thôi.”

“Về phần vấn đề cuối cùng…” Việt Long nói đến đây bỗng nhiên dừng lại một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc