PHÀM NHÂN TU TIÊN

“Nào có dễ dàng tìm hiểu được như thế, ta chẳng qua mới lĩnh ngộ được chút bề ngoài mà thôi, ngược lại tranh đấu tiếp theo phải phiền Dịch sư bá tiếp tục ra tay đấy. đối phương dù sao cũng là cường giả Đại Thừa kỳ, Anh Nhi sao dám một mình đối mặt chứ, chỉ có thể ở bên cạnh phụ trợ sư bá một tay thôi.” Thiếu nữ mặc váy đỏ mỉm cười hướng tới lão già nói.

“Hắc hắc, ngay cả thần thông như Vật Linh Hồi Sóc cũng đã lĩnh ngộ được thì sao có thể chỉ xem như thứ bề ngoài gì chứ. Hiện tại đã có Anh Nhi ở một bên kiềm chế mà nói… ta lại có thể tiếp tục cùng đối phương tái chiến một hồi đấy.” Lão già họ Dịch cẩn thận kiểm tra thân thể của mình một phen, phát hiện vừa rồi tác dụng của thần thông Hồi Sóc của nữ tử trên người mình, dường như ngay cả hao tổn nguyên khí cũng đã được bù đắp một ít, lúc này phấn chấn tin tưởng hẳn lên, tinh thần chấn động trả lời.

Tiếp đó hắn thét dài một tiếng, cái đầu nhoáng một cái rồi một lần nữa biến thành bộ dáng quỷ dị mặt Chim thân người, hai cánh tay khẽ giơ lên, lóe lên một luồng ánh sáng màu bạc và một luồng ánh sáng màu vàng, tấm gương màu vàng cùng với quyển trục màu bạc lúc trước cùng lúc hiện ra.

Lão già quát khẽ một tiếng, quyển trục trên tay trở nên mơ hồ rồi biến ảo thành vô số phù văn màu bạc nổ tung ra, hướng lên không trung quay tròn ngưng tụ lại biến thành một kiện chiến giáp màu bạc, đem toàn thân hắn bảo hộ cực kỳ chặt chẽ.

Trên bàn tay còn lại, gương đồng màu vàng tức thì hào quang rực rỡ, thoáng cái biến ảo thành hai phần Cự Kiếm màu vàng nhạt, hai cánh tay khẽ động đã nắm lấy nó trong tay.

Thiếu nữ ở bên cạnh thấy vậy mỉm cười, một tay bấm niệm pháp quyết, hai con quái thú đầu sói trước người nổ tung vang lên tiếng trầm đục, hóa thành hai luồng huyết vụ bổ nhào về phía trước người.

Lúc này bàn tay thiếu nữ chớp động huyết quang quỷ dị, cũng lẩm bẩm vài câu hướng về phía lão già ở trong hư không.

“Phốc Phốc” vài tiếng, những phù văn màu đỏ như máu từ đầu ngón tay bắn ra, lóe lên lập tức chui vào trong áo giáp của lão già

Một tầng huyết vân quỷ dị lập tức nổi lên trên mặt áo giáp, liên tục di chuyển bất định.

Cùng lúc đó, lão già họ Dịch cảm thấy trong thể nội có một cỗ nhiệt khí bắt đầu nổi lên, khí lực toàn thân bỗng nhiêntăng lên gấp bội, đồng thời một cỗ nộ ý cuồng bạo từ trong đáy lòng chợt dâng lên, khiến cho hai mắt chưa phát giác ra đã có những tia máu trải rộng, trong nội tâm chiến ý bùng nổ!

“Thị Huyết Thuật, rất hay. Rất hợp với tâm ý của lão phu!” lão già cuồng tiếu một hồi, không cố kỵ gì nữa, hai tay rung lên, liền biến thành một luồng sáng bạc lao ra khỏi màn sáng, đồng thời hai thanh kiếm khí màu vàng lớn hơn trăm trượng cũng hung hổ chém ra, những nơi chúng đi qua nổi lên âm thanh như hư không bị xé toạc ra, phảng phất như là muốn đem toàn bộ bầu trời bổ ra.

Hàn Lập nhìn về kiếm khí màu vàng đang phóng tới trước mặt, lại nhìn lướt qua thiếu nữ mặc váy đỏ đang đứng phía trên Thạch Thành, bỗng nhiên cũng khẽ cười, một tay điểm về phía hư không.

“Phốc phốc” một tiếng!

Ba tòa Cực Sơn mơ hồ một cái, liền chìm vào hư không biến mất không thấy đâu nữa.

Sau một khắc, phía trước người hắn chấn động, không trung mơ hồ một cái, ba tòa cực sơn liền đồng loạt nằm song song chắn trước người.

Một tiếng vang thật lớn vang lên.

Hai đạo kiếm khí màu vàng đã hung hăng chém lên trên ba tòa Cực Sơn.

Kết quả là ba ngọn núi chỉ khẽ run lên đã đem hai đạo kiếm khí toàn bộ bắn trở lại.

Nhưng trong mắt lão già họ Dịch lại lóe lên hung quang, từ rất xa hai phần Cự Kiếm cầm trong tay đồng thời ném đi, cùng lúc miệng lại nói lầm bẩm.

Trong chốc lát, trên bầu trời vang lên âm thanh vang lớn vù vù, hai phần Cự Kiếm kèm theo vạn luồng kim quang hợp lại, dung hợp với nhau thành một, mang theo luồng kiếm quang cao hơn ngàn trượng một lần nữa hung hăng chém xuống.

Ở bên trong kim quang vang lên tiếng nổ lớn như sấm vang gió giật.

“Tới hay lắm!”

Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, sáu cánh tay của biến thân Cự Viên đồng thời bấm niệm pháp quyết, từ thể nội bắn ra bảy mươi hai thanh tiểu kiếm màu xanh, lóe lên chớp động liền biến thành những luồng kiếm quang màu xanh rậm rạp chằng chịt, hướng về cùng một nơi tụ lại biến ảo thành một lưỡi kiếm khổng lồ khác lớn tới mấy trăm trượng như cột chống trời.

Lưỡi kiếm này dưới sự thúc dục kiếm quyết của Hàn Lập, vang lên một tiếng thanh minh rồi hướng không trung lao lên.

Một tiếng nổ vang, lưỡi kiếm đã cùng hai phần Cự Kiếm rắn chắc chém vào nhau.

Không trung vang lên âm thanh “xuy xuy” thật lớn, hai loại kiếm khí màu sắc vàng xanh khác nhau xuất hiện khắp bầu trời, hào quang tỏa sáng rực rỡ khiến cho người ta không thể nào nhìn thẳng vào được.

Hai phần Cự Kiếm khổng lồ trong lúc nhất thời rơi vào trạng thái giằng co.

Lão già thấy vậy, sắc mặt trầm xuống, ngón tay liên tục điểm về phía hư không, đem pháp lực từ thể nội cách không rót vào trong kiếm khí.

Trong chốc lát, hào quang từ Cự Kiếm màu vàng sáng rực lên, những sợi kim mang từ đó bắn ra.

Dường như cùng một lúc, ba cái đầu của Cự Viên ở phái dưới đồng thời giương lên, há miệng bắn ra ba đạo kim hồ thô to, lóe lên lập tức chìm vào hư không không thấy nữa.

Sau một khắc, mặt ngoài Cự Kiếm màu xanh đột nhiên hiện lên vô số điện quang, hóa thành vô số kim xà toàn bộ điên cuồng hướng tới Cự Kiếm màu vàng mà bắn đi.

Một tiếng trầm đục vang lên!

Cự Kiếm màu vàng dưới sự giáp công của kiếm quang màu xanh cùng kim xà trong chốc lát vỡ vụn ra thành từng khúc.

Một màn này khiến cho lão già họ Dịch khẽ giật mình.

Nhưng vào lúc này, Cự Viên hiện ra vẻ giữ tợn, không chút do dự tiến lên một bước, thân hình mơ hồ cái liền quỷ dị biến mất tại chỗ.

Lão già họ Dịch thấy vậy, nội tâm chợt rùng mình, đột nhiên hướng tới thiếu nữ mặc váy đỏ kêu một tiếng “Anh đạo hữu”. một tay bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân hào quang năm màu nổi lên cùng một chỗ, hiện ra tám cái Tinh Thuẫn năm màu, từ bốn phương tám hướng bảo hộ toàn bộ thân hình trong đó, một bàn tay giơ lên hiện ra một thanh Mộc Thước màu tím đen, cũng hóa thành một luồng hư ảnh chuyển động quay tròn không ngừng trong lòng bàn tay.

Phía dưới bên trên Thạch Thành, Thiếu nữ mặc váy đỏ nghe thấy tiếng lão già kêu to liền mỉm cười, trở bàn tay vỗ ra.

“phanh” một tiếng, một con quái thú đầu sói lúc này nổ tung biến thành luồng huyết vụ cuồn cuộn, bên trong phát ra tiếng sói tru, mơ hồ hiện ra một bộ vuốt sói cực lớn như ẩn như hiện.

Đúng lúc này, hư không phía bên lão già họ Dịch chấn động hiện ra một cái Kim Ảnh ba đầu sáu tay, nhanh như thiểm điện lao thẳng tới phía lão già.

Lão già họ Dịch hừ lạnh một tiếng trong miệng, hai chân hơi động một chút trượt về phía sau, đồng thời chỗ Mộc Thước màu tím đen biến thành hư ảnh vang lên âm thanh “xuy xuy”, vô số tử mang bắn ra.

Nhưng kim ảnh đối mặt với tử mang đánh tới vậy mà không hề tránh né mà còn mạnh mẽ xông lên tới cùng.

Tiếng kim loại va chạm “ bang bang” nổi lên!

Tử mang tiếp xúc với phía trên kim ảnh, vậy mà hơn một nửa bị bắn ngược trở lại, chỉ có một số ít mới mạnh mẽ phá vỡ được kim quang, chui vào bên trong thân thể.

Lúc này một cỗ khí tức tanh hôi tản ra, xu thế đánh tới của kim ảnh liền bị dừng lại một chút.

Lão già họ Dịch thấy vậy, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.

Những tử mang kia nhìn như không có chút gì đặc biệt nhưng trên thực tế đều là kỳ độc vô cùng, hơn nữa bên trong còn ẩn chứa thành phần quỷ dị làm nhiễu loạn lực lượng thần niệm, dù là tồn tại Đại Thừa kỳ trúng phải vật ấy cũng tuyệt đối không thể bình yên vô sự được.

Đấy chính là một trong những thủ đoạn mạnh mẽ cuối cùng của lão già họ Dịch.

Nhưng sau một khắc, sự tình khiến cho đồng tử lão già phải co rụt lại xuất hiện.

Ba gương mặt kim ảnh không chút biểu tình, sáu cánh tay mơ hồ hiện ra vố số quyền ảnh rậm rạp chằng chịt tuôn ra hướng tới lão già, hơn nữa thân hình chỉ khẽ động một lần nữa liền bổ nhào về phái trước từ trên xuống.

Những tử mang kia dường như không hề có chút ảnh hưởng nào tới nó.

Mắt thấy cảnh này, lão già cơ hồ không dám tin vào con mắt của mình, sau lưng thoáng cái mồ hôi đổ ra ròng ròng, nhưng lập tức cắn răng một cái, pháp lực từ thể nội liền phát ra, há mồm phun ra một Tiểu Ấn màu xanh, đón gió nhoáng cái hóa thành lớn cỡ một cái vạc nước, phù văn nhàn nhạt nổi lên hướng tới đối diện hung hăng đập xuống.

Hắn dường như nổi lên ý muốn dốc sức liều mạng với Hàn Lập, lại không hề có ý muốn tránh né mũi nhọn tấn công.

Mà Thanh Ấn còn chưa thực sự tiếp xúc với quyền ảnh, một cỗ lực hút quỷ dị liền từ giữa cuốn ra.

Tất cả quyền ảnh chớp động một cái, lại không tự chủ được mà bị trượt sang hai bên hư không.

Nhưng kim ảnh người đằng sau vừa bị đánh tới lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, lóe lên một cái lập tức dùng thân thể mạnh mẽ đập vào Thanh Ấn.

Lão già họ Dịch vốn là cả kinh, nhưng tiếp đó lại vui mừng quá đỗi.

Thanh Ấn kia đúng là bổn mạng pháp bảo mà hắn tu luyện, tuy uy năng không thể so sánh với loại bảo vật như Huyền Thiên chi bảo nhưng chắc chắn cũng tuyệt đối không ở dưới chúng.

Hắn tuyệt đối không tin thân thể đối phương còn có thể hơn cả bảo vật này.

Qủa nhiên phía trước một tiếng nổ mạnh giống như chuông vang vang lên, Phù văn màu xanh lóe lên kim quang chói mắt rồi nổ tung ra.

Kim ảnh lúc này loạng choạng suýt ngã, không tự chủ được mà lùi về phía sau liên tục mấy chục bước, bộ dáng nhất thời không cách nào đứng vững được.

Đúng lúc này sau lưng nó nổi lên mùi tanh, bỗng nhiên một cái đầu máu hình Sói cực lớn im lặng hiện ra, há miệng xuất kỳ bất ý cắn vào phần eo của kim ảnh một cái, răng nanh đầy miệng liền cắm vào sâu mấy tấc trong cơ thể kim ảnh.

Thân hình Kim ảnh chấn động, sáu cánh tay như thiểm điện vỗ xuống, sáu bàn tay màu vàng như cuồng phong đập xuống gương mặt của đầu Sói.

Thiếu nữ mặc váy đỏ thấy vậy, ánh mắt ngưng lại, trong miệng lẩm bẩm, tay bấm niệm pháp quyết hướng về phía đầu Sói cực lớn kia.

Gương mặt đầu Sói lúc này mơ hồ không rõ, cứ mặc cho nắm đấm vàng xuyên thủng qua đầu, nhưng miệng rộng vẫn gắt gao cắn vào phần eo Kim ảnh không buông, cũng muốn mạnh mẽ xé rách thân thể kim ảnh, nhưng trong lúc nhất thời cũng không cách nào thực hiện được.

Lão già họ Dịch phía xa thấy tình hình như vậy, trong long mừng rỡ, vẻ tàn khốc chợt hiện lên khuôn mặt, Mộc Thước màu tím đen trên tay mơ hồ liền biến ảo thành một đám Trường Mâu màu tím đen, cánh tay khẽ động, muốn đem chúng hung hăng quăng về phía Kim ảnh.

Nhưng lúc này, hư không phía sau lưng hắn chợt có một luồng gió nhẹ thổi qua, bỗng nhiên một bóng người màu vàng khác im lặng mà hiện ra, giẫm chân tại chỗ một cái liền quỷ dị tới gần lão già trong gang tấc, hai cái nắm đấm màu vàng trải rộng tầng tầng vân trận màu bạc im lặng xông ra.

Nhìn rõ chân diện mục của bóng người màu vàng này, rõ ràng là một Cự Viên màu vàng khác, tuy nhiên bên ngoài thân không còn lộ ra tử mang nhàn nhạt, hơn nữa toàn thân còn có từng đạo phù văn màu bạc di chuyển bất định.

Cự Viên này thình lình lại chính là bản thể của Hàn Lập, kim ảnh ba đầu sáu tay phía trước là từ trên thể nội của hắn giải trừ ra Phạm Thánh Kim Thân, sử dụng một đám thần niệm thao túng để cố ý hấp dẫn sự chú ý của lão già và thiếu nữ váy đỏ.

Bản thể của Hàn Lập mặc dù không còn Phạm Thánh Kim Thân tại thân thể, nhưng chỉ bằng vào biến thân Sơn Nhạc Cự Viên cùng Bách Mạch Luyện Bảo Quyết được hoàn toàn thúc dục thì thân thể cường hoành tuyệt đối không hề kém hơn lúc trước chút nào.

Thiếu nữ phía dưới mắt thấy cảnh này liền biến sắc, đang muốn lên tiếng nhắc nhở thì đã không kịp nữa rồi.

Lão già họ Dịch thân là cường giả Đại Thừa kỳ, mặc dù không có thiếu nữ nhắc nhở nhưng dường như lập tức cũng phát hiện tình hình khác thường sau lưng, lúc này cả kinh, không cần nghĩ ngợi cánh tay xoay trở khẽ động, liền cầm trong tay Trường Mâu hung hăng ném về phía sau lưng.

“Phanh” một tiếng vang thật lớn!

Ánh sáng màu tím do trường mâu vừa quăng ra biến thành đã bị Hàn Lập dùng một quyền mạnh mẽ đập bay, một quyền khác mơ hồ một cái, tức thì hung hăng oanh kích lên một mặt Tinh Thuẫn đằng sau lão già.    

 

Bình luận

Truyện đang đọc