"Hì hì! Được, được! Ta sẽ giúp sư đệ an bài một chút!" Đại hán ngốc nghếch thấy Hàn Lập đưa ra là một khối linh thạch bậc trung, nhất thời tâm trạng vui vẻ.
Phải biết rằng, tuy nói một trăm khối linh thạch bậc thấp đổi được một khối linh thạch bậc trung, đó là tỷ lệ mà tu tiên giới công nhận. Nhưng trên thực tế, hầu như không có ai nguyện ý dùng linh thạch bậc trung đổi lấy linh thạch bậc thấp.
Bởi vì ai cũng biết, dưới cùng một tình huống linh thạch bậc trung tốc độ hấp nạp linh khí, có thể nói là nhanh hơn nhiều linh thạch bậc thấp. Chỉ bằng điểm này, ai cũng muốn có linh thạch bậc trung, đối vói linh thạch bậc thấp tự nhiên không xem ra gì.
Đương nhiên, linh thạch bậc cao đối với linh thạch bậc trung tình huống hoán đổi cũng như thế.
Đại hán mặt mày hớn hở sau khi tiếp nhận khối linh thạch hỏa thuộc tính này, đối với Hàn Lập liền càng thêm ân cần. Hắn lập tức dẫn Hàn Lập đi đến trước mấy cánh cửa đá nhiều màu, từ trong áo lấy ra một khối lệnh tiễn màu tím, nhắm ngay cửa đá mà hoa lên.
Trên lệnh tiễn màu tím hồng quang chợt lóe, bắn ra một tia sáng lờ mờ, chuẩn xác bắn lên cửa nhất thời làm cho lưu quang nhiều màu cấp tốc chuyển động. Kết quả sau khi "Kèn kẹt" "Kèn kẹt" vài tiếng, cánh cửa đá chậm rãi mở ra, lộ ra một thông đạo đen ngòm, thông đạo này cao hơn trượng khá vuông vắn.
"Sư đệ, đó là ổ thạch đạo, chính là có phòng địa hỏa, chúng ta hãy đi qua đó đi!" Đại hán sau khi niềm nở cười lấy lòng Hàn Lập thì nói.
"Ừm!" Hàn Lập không biểu hiện gì gật gật đầu, rồi tiến tới thông đạo.
"Ô thạch này tuy không tính là vật hy hữu gì, nhưng cũng không phải là vật bình thường tại thế tục. Có thể tìm được nhiều như vậy. Có thể dùng để làm đá để xây dựng thông đạo cùng phòng ốc, cái này cũng là các vị tổ sư đại thần thông, đã hao hết tâm cơ mới đại công cáo thành. Chẳng qua, cũng bằng vào khả năng chịu nhiệt cao của ổ thạch, không sợ đặc tính cổ quái của địa hỏa dong luyện, địa hỏa nơi này từ khi mở ra tới nay, cũng chưa từng gặp qua sự cố gì lớn!" Đại hán một mặt đi trước dẫn đường, một mặt giới thiệu giải thích.
Hàn Lập nghe xong cảm thấy rất hứng thú, không khỏi lấy tay sờ soạng lên vách đá, kết quả cảm thấy khá lạnh!
"Ô thạch này, sinh ra ở nơi nào? Mà có thể kháng cự được địa hỏa so với chân hỏa còn muốn lợi hại hơn ba phần, thật đúng là kỳ lạ" Hàn Lập mở miệng tán đồng, như là thuận miệng hỏi một câu.
"Cái này à? Nghe nói tuy cũng không phải là rất hy hữu, nhưng Việt quốc chúng ta cũng không sinh ra được thứ này, đều là các sư tổ từ các nước ở phía cực tây mà đem về, rất là phiền toái!" Đại hán giải thích.
Cứ như vậy, Hàn Lập đi theo sau đại hán ngốc nghếch, trong nháy mắt đã đi qua hai cánh cửa đá cao lớn. Rốt cục ra khỏi thông đạo ổ thạch, xuất hiện tại một gian đại sảnh hình tròn siêu lớn.
Đại sảnh này cũng thiết kế từ ổ thạch mà thành, nhưng đường kính bốn năm mươi trượng, cao hơn mười trượng, thật sự rất lớn làm cho người ta khiếp sợ! Bốn phía đại sảnh, có nhiều gian phòng cửa đá màu trắng phân bố khắp nơi, nhìn qua có khoảng hơn ba mươi gian.
Trong đại sảnh lúc này một bóng người cũng không có, chỉ có đại hán cùng Hàn Lập hai người mới đến.
Hàn Lập sau khi tò mò dò xét một phen. Liền nghe thấy đại hán cười hì hì nói:
"Phía dưới đại sảnh này là nơi tụ tập địa hỏa thịnh vượng nhất, cho nên bổn môn tổng cộng dựng nên ba mươi sáu gian địa hỏa để luyện khí luyện đan, mà phòng luyện đan tốt nhất chính là gian thứ mười tám cùng mười chín.
Chẳng qua gian mười tám đã bị một vị sư bá chiếm dùng, cho nên sư đệ chỉ có thể sử dụng gian mười chín! Tuy so với gian mười tám có kém một chút, nhưng hỏa lực cùng sự ổn định cũng cực kỳ xuất sắc" Đại hán ở bên cạnh hướng dẫn Hàn Lập, đi đến trước một cánh cửa có ghi hai chữ màu vàng "mười chín", rồi mở miệng nói.
Hàn Lập nghe xong không nói gì, yên lặng gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Đại hán thấy vậy, lập tức xuất ra một ngọc bài màu trắng áp vào cửa. Cửa đá màu trắng liền tự động mở ra. Tiếp theo, đại hán cùng Hàn Lập tiến vào trong phòng.
Căn phòng này kiến trúc vuông vắn, diện tích bình thường, chỉ cỡ bảy tám trượng, nhưng ở giữa phòng có một cái bếp lò hình tròn, bốn phía trên vách tường có treo các loại hồ lô to cỡ nắm tay, cách đó không xa còn có một cái bồ đoàn màu xanh biếc.
Cái bếp lò cũng được chế thành từ ô thạch, rất là bằng phẳng, chỉ cao cỡ nửa thước. Nhưng hai bên sườn, lại được khảm tám cái đầu rồng màu đỏ rực như lửa, rất sống động. Hơn nữa miệng rồng đều nhắm về phía khỏang không ở giữa bếp, làm ra thế chuẩn bị phun ra, rất giống thực.
Sau khi nhìn qua rõ ràng tình hình trong phòng, Hàn Lập cũng hơi cảm thấy kinh ngạc, nhưng còn không chờ hắn mở miệng hỏi, đại hán đã đi đến bên cạnh bếp lò, chủ động giảng giải cho Hàn Lập.
"Sư đệ, đây chính là địa hỏa khẩu của phòng, địa hỏa cần để luyện đan chính là theo tám cái miệng rồng này mà phun ra. Hơn nữa căn cứ theo sự cần thiết, mà có thể tự điều tiết độ lớn nhỏ cùng nhiệt độ của ngọn lửa, phương pháp sử dụng cụ thể, được khắc ở trên vách lò" Đại hán chỉ chỉ trên bếp lò giải thích.
Nhưng tiếp theo hắn lại chỉ vào mấy cái hồ lô ở trên vách tường nói:
"Trong mấy cái hồ lô này, có chứa hỏa tinh, có thể gia tăng uy lực của địa hỏa, nếu sư đệ thấy nhiệt độ của địa hỏa còn không đủ, thì tăng thêm uy lực, chỉ là thời gian kéo dài sẽ không lâu. Mặt khác, ngọc bài này sư đệ tự thu lấy. Cửa phòng một khi đóng lại, thì cùng với ngoại giới đoạn tuyệt tất cả liên hệ. Trừ phi là vài tu sĩ Kết đan kỳ hợp lực, nếu không ai cũng không thể từ bên ngoài tiến vào, cho nên sư đệ cứ yên tâm, tuyệt sẽ không có người nào quấy rầy!"
Hàn Lập nghe xong lời ấy, trong lòng mừng thầm, hoàn cảnh hoàn toàn phong bế như thế, vừa lúc là thứ hắn cần, trên mặt không khỏi lộ ra nét vui mừng!
Lúc này, đại hán ngốc nghếch sau khi thấy đã giảng giải xong, liền cáo từ rời đi.
Hàn Lập sau khi thấy đại hán đã rời khỏi phòng, liền lập tức khu động ngọc bài, đem cửa đá phong bế lại. Sau đó hứng thú đi lại phía bếp lò, rồi hắn đi quanh vài vòng, cẩn thận dò xét tám cái miệng rồng kia.
Hàn Lập sau mấy năm chuẩn bị, vì lần luyện chế Trúc cơ đan này, đã đặc biệt bỏ một khoảng thời gian lớn để nghiên cứu thuật luyện đan. Bởi vậy đối với thuật luyện đan, cũng không xem như lạ lẫm. Biết khả năng thành công của đan dược, chủ yếu là ở việc khống chế lửa khi luyện đan, cùng với việc nắm chắc thời gian khai lò luyện đan.
Cho nên thành phần nguyên liêu cùng số lượng nhiều ít, trước đó đã trải qua vô số lần làm thử, nên về mặt này đã sớm rõ ràng, cũng không lo lắng lắm. Đương nhiên việc gia giảm một số thành phần cũng là việc có thể. Chỉ cần cố định tỷ lệ, thì việc tăng hay giảm số lượng nguyên liệu cũng có thể kiểm soát được.
Chẳng qua nói thì đơn giản, nhưng khi làm thì muôn vàn khó khăn!
Chuẩn xác khống chế nhiệt độ đan lô, nắm chắc được thời gian khai lô, hai vấn đề này khó khăn không nhỏ chẳng biết đã làm khó bao nhiêu luyện đan đại sư rồi.
Cho dù một vài vị luyện đan tông sư đương thời nổi danh nhất cũng không thể không thừa nhận, bản thân mình tự tay ra tay, hiệu suất có thể thành đan cũng sẽ không quá cao, ước chừng chỉ hơn một nửa mà thôi, mà đây là luyện chế những loại đan dược mà họ thuận tay nhất. Bởi vậy càng không nói tới các Luyện đan sư bình thường khác!
Cho nên nói, đan dược có thành công luyện thành hay không, hoàn toàn xem kinh nghiệm của Luyện đan sư có phong phú hay không. Càng là luyện đan sư luyện đan nhiều lần, thì tỷ lệ luyện thành đan càng lớn. Bởi vậy, Luyện đan sư cùng Chế phù sư đều là hai chức nghiệp tốn kém nhất trong tu tiên giới, đương nhiên cũng là hai chức nghiệp được trọng vọng nhất.
Hàn Lập đối với việc này, hỏi thăm cũng đã rõ ràng, biết chỉ với một tay mơ như mình, muốn có thể một lần liền luyện ra Trúc cơ đan, cái này thuần túy là nằm mơ. Cho nên hắn ngay từ đầu đã lên kế hoạch, cứ một lần chỉ luyện chế một viên Trúc cơ đan!
Cứ như vậy, cho dù có thất bại nhiều lần, hắn cũng sẽ không quá đau lòng về việc tốn kém linh dược. Mà hắn cũng đã chuẩn bị phân lượng linh dược, để có thể luyện chế cả trăm lần, tin tưởng rằng với nhiều nguyên liêu như vậy, cũng đủ để cho hắn tích lũy kinh nghiệm.
Hàn Lập sau khi đã định ra chủ ý, đem phương pháp khu sử đầu rồng ghi lại. Tiếp theo liền theo pháp quyết, liên tiếp đánh ra tám đạo hồng quang vào trên đầu rồng, đầu rồng lập tức hấp nạp hồng quang, sau đó lần lượt phun ra từng đợt lửa thô dày màu tím. Nhất thời, không khí trong phòng tràn ngập sự nóng bức, làm cho Hàn Lập thầm giật mình.
Sau đó, Hàn Lập lại luyện tập thay đổi sự dày mỏng của ngọn lửa, cùng với các thao tác để điều khiển lửa từ đầu rồng phun ra từ cao nhất đến thấp nhất, cho đến khi tự nhiên thao túng, mới địa hỏa trong đầu rồng dập đi. Tiếp theo, hắn đi đến bồ đoàn khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tập trung lại tinh thần lẫn sức khỏe.
Hàn Lập sau khi ngồi xuống hơn nửa ngày, tự cảm thấy tinh thần thể lực tất cả đều đạt đến trạng thái tốt nhất, lúc này mới mở mắt đứng lên, chuẩn bị bắt đầu luyện đan. Chẳng qua, Hàn Lập cũng may mắn công pháp đã quá mười tầng, cho nên cũng không cần phải ăn uống gì để phục hồi thể lực.
Hiện tại, Hàn Lập từ trong túi trữ vật trước tiêm đem ra Ngân ti đỉnh ngày đó đã mua, bản thân cũng đánh ra một đạo Phiêu phù thuật, để giữ cho nó lơ lửng trên khoảng không của cái bếp lò. Pháp thuật này cũng là Hàn Lập vì việc hôm nay, đã đặc biệt tu luyện, cũng đã hao tổn thời gian không ít.
Hàn Lập lại nhắm về trên đầu rồng đánh ra hồng quang, để xuất ra địa hỏa màu tím.
Bởi vì trong đỉnh nội vẫn chưa bỏ nguyên liêu vào, cho nên Hàn Lập khống chế địa hỏa thật nhỏ, chỉ mảnh như sợi chỉ. Sau đó đem Ngân ti đỉnh ở trên tám ngọn lửa mỏng mảnh đó, bắt đầu chậm rãi luân chuyển.
Một khắc sau, Ngân ti đỉnh đã bắt đầu nóng lên, tản ra nhiệt độ kinh người.
Hàn Lập thấy vậy, chỉ tay vào đỉnh, kết quả nắp của Ngân ti đỉnh lập tức bay lên, lộ ra miệng đỉnh. Tay phải xuất ra, một cái bình ngọc màu trắng xuất hiện trong tay, trong bình đã chuẩn bị chính xác phân lượng bột linh dược.
Khống chế cái bình, Hàn Lập đem toàn bộ dược phấn trong bình đổ vào trong Ngân ti đỉnh, sau đó lập tức bỏ cất cái bình này đi, lại từ trong túi trữ vật lấy ra một cái bình khác, tiếp tục lặp lại động tác như vậy.
Cứ như vậy, Hàn Lập đem hơn mười loại bột linh dược, tòan bộ đổ vào trong Ngân ti đỉnh, cuối cùng đem nắp đóng lại. Bước đầu tiên cuối cùng đã hoàn thành, tựa hồ phi thường hoàn mỹ, cũng không có gì sai sót.