CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

Chương 1200

Mã Tiểu Dung nhìn Trình Kiêu, ngạc nhiên nói: “Không ngờ là cậu tai “Sao tên nhóc này lại thích lo chuyện bao đồng như thế?”

Mã Kiến Quốc nhíu mày, hỏi: “Con biết cậu ta à? Cậu ta là ai?”

Mã Tiểu Dung khinh bị, trả lời: “Trong buổi đấu thầu, con đã thấy cậu ta. Lúc đó, cậu ta muốn giúp nhà họ Mục nhưng bị con chèn ép nên bỏ đi. Không ngờ bây giờ lại nghĩ giúp Trình Đông Hoa, đúng là không biết tự lượng sức mình!”

Mã Kiến Quốc lạnh lùng nói: “Nếu chỉ là một tên nhãi ranh không biết tự lượng sức, thì không cần quan tâm.”

Khuôn mặt của Mục Tranh tỏ ra ngạc nhiên, nhìn sang Trình Kiêu nói nhỏ: “Người anh em này, cậu với Trình Đông Hoa có quan hệ gì vậy? Sao lại hành lễ lớn với ông ấy như thế làm gì!”

“Ông ấy nhận nổi mà!” Trình Kiêu nhìn Trình Đông Hoa đứng trên bục, giọng rất bình tĩnh.

Hành động của Trình Kiêu giống như một quả bom ở trong mặt hồ yên ả đầu hạ.

Hai người Mục Thanh Sơn và Vương Tứ Hải sợ hãi nhìn Trình Đông Hoa.

“Sao ngài Trình lại hành lễ lớn với Trình Đông Hoa như thế?”

“Ngay cả ông Mã cũng khiêm tốn như người hầu ở trước mặt ông ta, cuối cùng thân phận của Trình Đông Hoa thế nào đây? Không ngờ đáng để cậu ấy đối xử như thế!”

Bộ não của người kinh doanh nhạy cảm nhất. Ánh mắt của người kinh doanh cũng sắc bén nhất. Nếu không có hai thứ này, sẽ không thể nào trở thành một người kinh doanh thành công.

“Còn có người ủng hộ ông ta sao?” Giang Thượng Minh đứng bên cạnh bục, mất kiên nhấn hỏi.

Giang Thượng Minh hoàn toàn làm lơ lời Trình Kiêu, người ở đây đều là người trưởng thành, đưa ra một cạm bấy ngu ngốc như thế không có ai mắc mưu cả.

Người ủng hộ Trình Đông Hoa cũng chỉ có một mình Trình Kiêu.

“Anh Giang, không có ai đâu! Nhanh kết thúc đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người, thức ăn đã nguội rồi.” Dư Trung Nguyên cười khinh, nói.

“Đúng thế, kết thúc đi. Có một tên nhóc ngốc ủng hộ ông ta cũng rất tốt rồi, ít nhất đã phá kỷ lục con số không nhiều năm như: vậy!”

“Ha ha, đúng, xem như phá được kỷ lục!”

Mọi người lại châm biếm một trận.

Giang Thượng Minh lại quét mắt xung quanh một lần nữa, híp mắt hỏi: “Nếu không có người, vậy đến đây kết thúc!”

“Tập đoàn Mục Thị, Mục Thanh Sơn đồng ý ủng hộ ngài Đông Hoan.

Một giọng nói đột nhiên vang lên, theo đó Mục Thanh Sơn vội đứng dậy, thanh hình thẳng tắp và tự tin, vẻ mặt kiên định.

“Tập đoàn Mục… Thịi Còn Mục Thanh Sơn tự ra mặt!”

“Sao có thể!”

“Tập đoàn Mục Thị điên rồi sao? Vì sao họ lại ủng hộ Trình Đông Hoa?

Mọi người ở đây cũng rất khiếp sợ, lại một giọng nói vang lên.

“Tập đoàn Tứ Hải, Vương Tứ Hải đồng ý ủng hộ ngài Trình Đông Hoa”

Theo giọng nói, Vương Tứ Hải cũng đứng lên chắp tay với Trình Đông Hoa đang đứng trên bục.

“Tập đoàn Tứ… Tứ Hải!”

Bình luận

Truyện đang đọc