CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 771

Nhưng Trình Kiêu ép bản thân phải kiềm chế.

Việc anh sống lại đã khiến lịch sử thay đổi rất nhiều rồi, cũng giống như hội nghị thượng đỉnh Trung Châu lần này vậy.

Nếu theo kiếp trước, có lẽ Vương Đỗ Lan đã được Tập đoàn Trường Hà giúp đỡ, thoát khỏi nguy cơ.

Nhưng lần này Tổng Giám đốc Lý của Trường Hà lại đứng về phía nhà họ Tống.

Trình Kiêu cảm thấy, chuyện này rất có thể là liên quan đến việc anh sống lại.

Cậu Lý thấy Trình Kiêu không nói lời nào thì cho rằng anh cũng bị đả kích, càng đắc ý hơn: “Ranh con kia, sao cậu không nói gì? Có phải sợ rồi không? Tập đoàn Đông Vương toi đời, cậu cũng không còn chỗ dựa nữa!”

Trình Kiêu đột nhiên vung tay tát cậu Lý bay ra xa.

Anh ta phun ra một ngụm máu trên không trung, răng cũng rơi mất mấy cái.

“Thằng kia, cậu lại dám đánh tôi! Tập đoàn Đông Vương toi đời rồi, tôi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có thể giết chết cậu đấy!” Cậu Lý tức giận nhìn Trình Kiêu.

Trình Kiêu hờ hững nói: “Có tôi ở đây, Tập đoàn Đông Vương sẽ không thể phá sản.”

Nói xong, Trình Kiêu chậm rãi đi về phía Vương Đỗ Lan.

Mấy người nhóm Mã Tài trong đám đông nhìn thấy Trình Kiêu, mấy đại lão của các thành phố ở Lĩnh Nam đều kinh ngạc.

Sau đó mọi người chậm rãi di chuyển ra từ trong các góc ở đại sảnh.

Trình Kiêu đi tới sau lưng Vương Đỗ Lan, ngồi xuống một cái bàn ở gần đó.

Tất cả mọi người lập tức chú ý đến Trình Kiêu.

“Thằng nhóc này là ai? Lúc này lại ngồi xuống sau lưng Vương Đỗ Lan, cậu ta muốn đối đầu với nhà họ Tống ư?”

“Sao lại là tên này?” Một cậu chủ nhà giàu đã tham gia hội nghị thượng đỉnh nhỏ ngạc nhiên nhìn Trình Kiêu.

“Cậu biết cậu ta à?” Người bên cạnh tò mò hỏi.

Cậu chủ nhà giàu khinh thường cười nhạt: “Biết? Cậu ta là một vệ sĩ Lâm Ngọc thuê, võ công không tệ, nhưng lại rất ngông cuồng, không biết điều!”

Một đại lão của Trung Châu cười khinh thường: “Tôi cứ tưởng là nhân vật lớn nào? Thì ra chỉ là một vệ sĩ nho nhỏ! Lúc này mà cậu ta còn dám đứng sau lưng Vương Đỗ Lan, đúng là không biết sống chết!”

Mọi người trong đại sảnh nhìn Trình Kiêu, phát ra những tiếng chế giễu.

Nhóm người cậu Lý là đám cậu chủ nhà giàu đã từng gặp Trình Kiêu ở trong hội nghị thượng đỉnh nhỏ càng cười nhạo khoa trương hơn: “Tôi không nhìn nhầm chứ? Đây không phải là người vệ sĩ bên cạnh Lâm Ngọc sao?”

“Vào lúc này, cậu ta còn muốn đứng ra giúp tập đoàn Đông Vương à?”

“Cậu chủ Dương, cậu đừng nói đùa nữa. Cậu ta đứng ra vào lúc này, chẳng thể là gì ngoài chán sống hết!”

“Ha ha, tôi cũng thấy cậu ta chán sống rồi! Vương Đỗ Lan dùng cả tập đoàn Đông Vương làm mồi nhử, cũng không ai dám đứng ra. Không ngờ cậu ta chỉ là một vệ sĩ nhỏ mà dám ra vẻ anh hùng, quả thật là muốn chết!”

Bình luận

Truyện đang đọc