CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 253

Nhớ tới vừa gặp mặt, mình tỏ ra thái độ ngạo mạn trước mặt Trình Kiêu, Chung Phi Vũ đột nhiên cảm giác được trên mặt nóng lên.

“Lúc ấy anh ta chắc chắn ở trong lòng cười tôi không biết trời cao đất rộng!”

“Tên này thực sự quá xấu rồi, y thuật cao như vậy, khi bị nhiều người xem thường, lại không lên tiếng, chắc chắn là cố ý chờ nhìn mọi người bị vả mặt!”

“Thế nhưng là, anh ta rõ ràng chỉ là một học sinh học viện truyền hình điện ảnh, tại sao lại có thể có y thuật cao như thế?” Chung Phi Vũ trong lòng nghi hoặc.

Lúc này, một y tá mang theo bệnh nhân số một, vội vàng chạy đến.

Bệnh nhân kia mặt xám như tro, vừa nhìn liền biết kết quả kiểm tra chắc chắn có vấn đề.

Cô y tá mang theo hắn ta đi vào trước mặt mọi người, hắn ta trực tiếp quỳ xuống trước Trình Kiêu, khóc lớn nói: “Thần y, cầu xin anh mau cứu tôi đi!”

Nhìn thấy cảnh tượng này, về phần kết quả kiểm tra kia, tự nhiên cũng sẽ không cần hỏi.

Trình Kiêu nhìn về bệnh nhân kia, mặc dù anh có cách điều trị ung thư, nhưng nếu làm như thế sẽ làm bại lộ thân phận tu tiên giả của mình.

Trình Kiêu không phải thiện nhân, tự nhiên không có khả năng bởi vì một người không quan hệ, bại lộ thân phận của mình.

“Ung thư gan giai đoạn đàu nếu như điều trị sớm, vẫn là có khả năng rất lớn có thể chữa trị được, ông không cần cầu xin tôi, đi bệnh viện điều trị theo phương án của bác sĩ đi!” Trình Kiêu thản nhiên nói.

“Thần y, anh có thể nhìn ra tôi bị ung thư gan, khẳng định có biện pháp điều trị đúng không? Van cầu cậu, mau cứu tôi!”

Nghe được mình mắc bệnh ung thư, bệnh nhân sớm đã bối rối, lung tung trong lòng, Trình Kiêu bây giờ tựa như là một cây cỏ cứu mạng cuối cùng ông ta có thể bắt lấy.

Trình Kiêu nhìn bệnh nhân một cái, chậm rãi quay người, chắp tay sau lưng không để ý nữa.

Bệnh nhân lập tức tê liệt trên ghế ngồi, triệt để mất đi hi vọng.

Các bác sĩ còn lại cũng là âm thầm thở dài một tiếng trong lòng, mặc dù là ung thư gan giai đoạn đầu, nhưng vẫn là ung thư, bọn họ cũng bất lực, chỉ có cách trị bệnh bằng hoá chất.

Bệnh nhân bị cô y tá mang đi, mấy ban giám khảo thương lượng một lúc, sau đó đồng thời gật đầu.

“Mọi người, tôi tuyên bố, so đấu cấp đạo sư lần này, Hà Tây thắng!”

“Bên Tần Châu đối với kết quả này có ý kiến gì không?”

Vu Minh Vọng cúi đầu nói: “Không có.”

“A!”

Nghe được Vu Minh Vọng không có ý kiến, phía dưới, các học sinh Hà Tây lập tức hưng phấn hét rầm lên.

Hà Tây, đây là lần thứ nhất thắng Tần Châu, hơn nữa còn là so đấu cấp đạo sư.

“Trình Kiêu, cậu quá lợi hại !”

Nói là Hà Tây thắng, không bằng nói là Trình Kiêu thắng.

Điểm này, bất luận ai đều thấy rõ ràng.

“Trình Kiêu, cậu quá tuyệt vời!”

Các bạn học cao giọng lớn tiếng khen hay vì Trình Kiêu, liền ngay cả bọn người Trương Nham lúc trước xem thường Trình Kiêu, giờ phút này cũng là lộ ra khuôn mặt tươi cười, kích động.

 

Bình luận

Truyện đang đọc