CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 776

Rất nhiều người đều nhìn nhau, sau đó nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt xem thường.

Đổng sự Hồ cười lạnh: “Hừ, thằng nhóc này căn bản đang nằm mơ thôi! Ai sẽ đứng ra ủng hộ tập đoàn Đông Vương vào thời điểm quan trọng này chứ? Làm vậy không phải là chống đối với nhà họ Tống sao?”

Sắc mặt Tống Hoa An vô cảm, ánh mắt bình thản nhìn lướt qua mọi người, một uy áp vô hình bao phủ cả hội trường.

Mọi người lập tức không dám thở mạnh, Tống Hoa An đang uy hiếp đấy!

Vương Đỗ Lan tức giận hừ lạnh một tiếng: “Quả thật là người si nói mộng!”

Lâm Ngọc cũng thở dài không biết phải làm sao. Mười giây trôi qua, Trình Kiêu sẽ là trò cười lớn cho mọi người ở đó.

Ngay cả tập đoàn Đông Vương cũng sẽ bị người ta chế giễu.

Đột nhiên, một bóng người cao lớn bước nhanh ra, đứng cách Trình Kiêu ba mét, cao giọng nói: “Mã Tài của Hà Tây bằng lòng ủng hộ tập đoàn Đông Vương!”

Ai nấy đều không khỏi kinh ngạc!

Thật sự còn có người không sợ chết đứng ra ủng hộ thằng nhóc này!

Mã Tài ở Hà Tây? Chưa từng nghe qua!

Trong đám đông lập tức có người bắt đầu hỏi thăm lai lịch của Mã Tài. Hơn nữa, Mã Tài cũng không phải là hạng người vô danh, thân phận của ông ta rất nhanh đã được tiết lộ.

“Hóa ra là ông trùm Hà Tây, một trong mười tám thành phố ở Lĩnh Nam!”

“Thế lực của Mã Tài không tệ nhưng vẫn kém xa nhà họ Tống. Chẳng qua ông ta không phải là người ở Trung Châu, cho nên mới không sợ nhà họ Tống!”

“Nhưng Mã Tài là ông trùm đứng đầu một thành phố, tại sao lại muốn ủng hộ thằng nhóc này chứ?”

Vương Đỗ Lan nhất thời sửng sốt, nhìn về phía Mã Tài với vẻ khó tin: “Lâm Ngọc, không ngờ thật sự có người đứng ra ủng hộ cậu ta! Sao có thể như vậy được?”

Vẻ mặt Lâm Ngọc cũng khó có thể tin nổi, kích động liên tục gật đầu: “Chủ tịch, là ông trùm Mã Tài ở Hà Tây! Thế lực không nhỏ chứ?”

Vẻ hưng phấn trên mặt Vương Đỗ Lan nhanh chóng biến mất: “Ôi, cho dù ông Tưởng này có thể có chút quen biết với thằng nhóc Trình Kiêu kia, nhưng chỉ một mình ông ta cũng chẳng ăn thua. Cô đừng quên, Trình Kiêu đánh cược với Lưu Hòa Dân là ít nhất mười người!”

Vẻ mặt Lâm Ngọc cũng trở nên ảm đạm: “Đúng vậy, phải mười người! Thằng nhóc Trình Kiêu này nói trước quá chắc chắn, lần này xem như mang đá đập lên chân mình rồi!”

Vẻ mặt Lưu Hòa Dân thâm trầm: “Không ngờ còn có người thật sự không sợ chết, dám đứng ra ủng hộ thằng nhóc này! Nhưng cậu cũng đừng vội đắc ý. Lúc này, mới có một người, bây giờ đã qua năm giây, tôi không tin trong năm giây còn lại, còn có thể có chín người khác ủng hộ ngươi!”

“Tạ Thiên Hoa của Vị Hà bằng lòng ủng hộ cho tập đoàn Đông Vương vô điều kiện!”

Một tiếng hét lớn vang lên, Tạ Thiên Hoa với thân hình cao lớn, bước nhanh ra, đứng song song với Mã Tài.

Tiếp theo, không chờ mọi người kịp phản ứng, lại một giọng nói khí phách vang lên trong đại sảnh: “Tề Tân Vọng của La Sơn bằng lòng ủng hộ cho tập đoàn Đông Vương vô điều kiện!”

“Khổng Vũ của Lịch Xuyên bằng lòng ủng hộ cho tập đoàn Đông Vương vô điều kiện!”

Bình luận

Truyện đang đọc