CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 189

Tạ Thiên Hoa lập tức chột dạ, nhìn về phía Vương Thuận.

Vương Thuận nói nhỏi bên tai Tạ Thiên Hoa: “Tạ gia yên tâm, lá bài tẩy của cậu ta là 8 cơ, bài mở của cậu ta chỉ một đôi 9. Cho nên, ván này là ngài thắng!”

Nghe Vương Thuận nói xong, Tạ Thiên Hoa lập tức lại lòng tin tràn đầy: “Thì ra đại danh đỉnh đỉnh công tử Vô Song, chỉ biết khua môi múa mép! Thống khoái nói, có dám theo hay không!”

Tần Vô Song cười nói: “Trợ thủ của ông vừa rồi nói cho ông, lá bài tẩy của tôi là một lá 8 cơ. Thật ra, ông ta sai rồi.”

“Ta theo!”

Nói xong, Tần Vô Song đẩy tất cả thẻ đánh bạc trên bàn ra.

Tạ Thiên Hoa và Vương Thuận đồng thời giật mình, giọng bọn họ vừa rồi nhỏ như vậy, Tần Vô Song vậy mà có thể nghe được!

Thính lực quá khoa trương!

Ngô Quốc Thuận ngồi phía sau nhíu mày, ông ta cảm thấy ván này Tạ Thiên Hoa rất nguy hiểm.

Bởi vì Ngô Quốc Thuận từng giao thủ với Tần Vô Song, biết Tần Vô Song không nắm chắc không đánh, cậu ta đã dám theo, mà lại biết lá bài tẩy của Tạ Thiên Hoa, chứng minh cậu ta hoàn toàn chắc thắng.

“Anh Trình, anh cảm thấy ván này ai sẽ thắng?” Ngô Quốc Thuận làm bộ thuận miệng hỏi thăm, thật ra mục đích thực sự làthăm dò Trình Kiêu.

Mặc dù Ngô Quốc Thuận từng thấy Trình Kiêu đánh bạc, nhưng lần trước dù sao cũng là cược nhỏ giữa mấy người trẻ tuổi, khó mà đến được nơi cao to.

Trình Kiêu hoàn toàn không nhìn bài trên bàn, trực tiếp quả quyết nói: “Họ Tạ thua.”

Ngô Quốc Thuận giật mình, nhìn về phía Trình Kiêu, nghi ngờ hỏi: “Anh Trình làm thế nào để phán đoán ?”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Xem liền biết.”

Ngô Quốc Thuận theo ánh mắt Trình Kiêu nhìn về phía chiếu bạc. Phát hiện Tạ Thiên Hoa và Vương Thuận nghiêm mặt, như lâm đại địch.

Thế nhưng là, Tần Vô Song lại là mỉm cười, vững như núi thái.

Ai thua ai thắng xem xét liền biết!

“Anh Trình quả nhiên cao minh, hoàn toán không cần nhìn bài, về mặt khí thế liền có thể phân biệt ra được thắng thua, Ngô mỗ bội phục!” Ngô Quốc Thuận một mặt sùng bái nói.

Trình Kiêu lườm ông ta một cái, không nói gì. Thật ra Trình Kiêu nói xem xét liền biết, không phải nhìn khí thế gì, mà là nhìn con bài tẩy.

Đã từng được vạn giới tôn xưng đại đế Thương Sinh, nếu như ngay cả thuật thấu thị cũng không biết, truyền ra đi chẳng phải là bị người khác chê cười đến rụng răng?

Nói cách khác Trình Kiêu có thể nhìn ra bài tẩy của hai người, ai thua ai thắng còn không rõ ràng sao?

Y Linh Bên cạnh, trên khuôn mặt xinh đẹp cũng là lộ ra vẻ sùng bái: “Trình Kiêu, anh thật sự là quá lợi hại ! Lại có thể dung bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện trên bàn đánh bạc, thật là bội phục anh!”

“Lật bài!”

Tạ Thiên Hoa hét lớn một tiếng: “Tôi cũng không tin lá bài tẩy của cậu là tấm 9 bích cuối cùng. “

Bình luận

Truyện đang đọc