CHÀNG RỂ VÔ DỤNG LÀ TIÊN TÔN

CHƯƠNG 392

Bây giờ nghe nói bạn học của mình có thể mời được Mã đại lão, những người này hiển nhiên muốn xu nịnh một chút!

Chẳng may ngày nào đó gia đình mình gặp nạn, có một bạn học ghê gớm như vậy, đó là một dây thừng cứu mạng đó.

Tất cả mọi người nhìn Trương Manh với đôi mắt sáng ngời, chờ đợi cô nói ra người này là ai.

Đương nhiên, chỉ có Trình Kiêu là ngoại lệ, một mình ngồi trên ghế nghe những người này suy đoán, trên mặt không có cảm xúc gì.

Đối với Trương Manh, Trình Kiêu dường như đã đã cứu được gia đình cô, nhưng với Trình Kiêu, chuyện này như tiện tay nhặt rác trên đất bỏ vào thùng rác.

Chỉ vậy thôi!

Nhìn ánh mắt mong chờ của mọi người, Trương Manh lắc đầu: “Thật ra, tôi cũng không biết ai đã giúp đỡ gia đình tôi?”

“Hả! Sao lại vậy?”

“Lẽ nào người này là thân tiên sao? Làm việc tốt không để lại danh tính!”

Các bạn học rất khó hiểu, nếu là họ mời được Mã đại lão, chắc chắn sẽ nóng lòng muốn cho cả thế giới đều biết. Xem tôi giỏi hay không, tôi mời nổi Mã đại lão đấy, ngưỡng mộ tôi đi, sùng bái tôi đi! Hoa khôi Trương Manh, hãy sà vào lòng tôi nào!

Thế nhưng, bây giờ người này lại lãng phí cơ hội để nổi tiếng lên một cách đáng xấu hổ!

Rất nhiều bạn học hận không thể đứng lên và mạo nhận phần công lao này.

Tuy nhiên, nghĩ tới mình có thể sẽ đắc tội đến Mã đại lão, các bạn học cũng chỉ suy nghĩ trong lòng, vẫn không ai dám mạo nhận lấy công lao này. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thẩm Dũng phân tích một cách sắc bén: “Trương Manh, cậu thấy mọi chuyện có phải là như vậy không? Vừa lúc Tập đoàn Thanh Mông đắc tội đến Mã đại lão, vì vậy Mã đại lão khai chiến với Tập đoàn Thanh Mông.”

“Còn gia đình cậu chỉ là ăn may ánh sáng của Mã đại lão, may mắn thoát được một kiếp.”

Các bạn học rối rít gật đầu, phân tích này rất có lý.

Nếu không, ai lại bỏ lỡ cơ hội để nổi tiếng như vậy!

Nhưng Trương Manh lại dứt khoát lắc đầu: “Ba tôi đã phân tích vấn đề mà cậu nói. Mã Tài đại lão có làm ăn qua lại với Tập đoàn Thanh Mông, tuyệt đối sẽ không khai chiến với Tập đoàn Thanh Mông chỉ vì một chuyện vặt vãnh.”

“Hơn nữa, thời gian này quá trùng hợp. Tại sao Mã đại lão sớm không khai chiến muộn không khai chiến, mà cứ phải khai chiến vào ngày cuối kỳ hạn Ngô Quảng Hoa đã đặt ra cho chúng tôi.”

“Ba tôi nói rằng chắc chắn là có người cố tình giúp đỡ gia đình chúng tôi!”

Các bạn học gật đầu sôi nổi.

Trương Tư Tổ dùng tay chọt vào Tần Thủ, giơ ngón tay cái lên với anh ta: “Tần Thủ, giống y như hôm qua cậu đã phân tích, cừ lắm!”

Tần Thủ tỏ vẻ đắc ý, vẻ mặt tự mãn giống như “Cậu cũng không nhìn xem tao là ai”.

Bình luận

Truyện đang đọc