ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


Trần Tôn Long không từ chối, sau đó cùng với Bôn Lôi, theo Lâm Ngọc Ngân vào trong biệt thự.

Lúc này, Trần Hùng đang đứng ở vườn hoa ngoài trời trên tầng hai biệt thự, nhìn cảnh tượng bên dưới.

Ngôn Tình Hài
Lúc nhìn thấy Lâm Ngọc Ngân lại dẫn theo Trần Tôn Long và Bôn Lôi vào biệt thự, Trần Hùng cũng không biết trong lòng mình rốt cuộc là cảm giác gì, anh đã nghĩ trực tiếp thoát khỏi nơi này, nhưng rồi lại có chút tình cảm đặc biệt, khiến anh có chút không nỡ rời đi nơi này.

Sau đó, Trần Hùng lại nhìn xuống tầng dưới Lâm Phương Dung và Lưu Ánh Nguyệt bọn họ đang chơi cùng nhau, mâu thuẫn của nhà họ Lâm có thể giải quyết, mâu thuẫn giữa anh và nhà họ Trần, cũng có thể giải quyết sao?
Trần Hùng hít sâu một hơi, sau đó châm một điếu thuốc lá.

Anh ngửa đầu nhìn vầng trăng mờ ảo trên bầu trời, phun ra một luồng khói.

Có một số việc, trước sau gì vẫn cần phải đối mặt!
Cho dù hôm nay không đối mặt, sau này sớm hay muộn cũng có một ngày phải đối mặt.


Trần Tôn Long và Bôn Lôi đi theo Lâm Ngọc Ngân vào trong đại sảnh biệt thự, Lâm Ngọc Ngân trước tiên rót cho bọn họ một ly trà.

Nguyên nhân cũng có thể là vì hai người này đến, Lâm Thanh Dũng bọn họ lúc trước còn có thể ở trong biệt thự này ra ra vào vào, lúc này cũng không vào nữa, dù sao lúc này, ai đi vào thấy hai người này đều sẽ cảm thấy xấu hổ, một khi đã như vậy, vậy thì để Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân tự mình đến xử lý chuyện này đi.

Lâm Ngọc Ngân ở đây lúng túng tán gẫu với Bôn Lôi và Trần Tôn Long, không khí tẻ nhạt, vô cùng xấu hổ.

Trong lòng Lâm Ngọc Ngân không ngừng mắng: “Trần Hùng chết tiệt, cha anh đã đến, để em một mình ở đây chống đỡ, ngược lại anh cũng nên xuống dưới gặp một chút đi chứ!”
“Ai, anh đây là bảo em phải làm sao bây giờ.


Mắt thấy không khí càng ngày càng xấu hổ, Lâm Ngọc Ngân cuối cùng chống đỡ không nổi nữa, cô đứng lên, nói: “Chú Trần, chú Bôn Lôi, Trần Hùng ở tầng trên, cháu đi gọi anh ấy xuống.


Nói xong, cũng không chờ Trần Tôn Long và Bôn Lôi có đáp đồng ý hay không, Lâm Ngọc Ngân liền nhanh chóng đi lên tầng.

Thật ra Trần Tôn Long muốn ngăn cản, bởi vì thật ra ông ta cũng chưa chuẩn bị tốt để gặp mặt nói chuyện với Trần Hùng, dù sao sự ngăn cách giữa hai cha con này, thật sự là có chút quá lớn.

Thậm chí ông ta biết rõ, Trần Hùng đối với ông ta và đối với cả nhà họ Trần, cũng có thù sâu oán nặng.

Lâm Ngọc Ngân đi lên tầng trên, lúc này Trần Hùng vẫn đang đứng ở trong vườn hoa hút thuốc, nhìn pháo hoa đầy trời ở phía xa xôi.

Lâm Ngọc Ngân từ đằng sau ôm lấy Trần Hùng, nói: “Chồng à, em mời cha anh đến đây, anh sẽ không trách em chứ.


Trần Hùng xoay người sang chỗ khác, cười khổ với Lâm Ngọc Ngân một tiếng, sau đó lắc đầu: “Nói như thế nào em cũng là vợ anh, ừm! nhân chi thường tình mà thôi.



“Vậy anh, đi xuống gặp ông ấy một lát đi.


“Anh không muốn đi.


“Cũng đã qua nhiều năm như vậy, ông già người ta cũng đã tới rồi, anh nên xuống một lát.


“Nhưng vợ à! ”
“Đây là mệnh lệnh.


Trần Hùng: “! ”
Trần Hùng trầm mặc hồi lâu, Lâm Ngọc Ngân vẫn ôm chặt anh.

“Chồng à, ngoan, nghe lời, anh xem lúc ông nội bọn họ đến nhà em, không phải anh cũng muốn xóa tan hiềm khích trước đây sao, nên bây giờ chuyện của chính anh, em cũng muốn có thể thay anh làm chút gì đó.



“Nghe lời, đi xuống gặp một lát.


Lúc này Lâm Ngọc Ngân hoàn toàn xem Trần Hùng giống như con nít, điều này khiến cho Trần Hùng có chút chống đỡ không nổi.

“Nhanh đi đi, cũng đừng để người ta chờ lâu, bất luận như thế nào, nhân chi thường tình mà thôi.


Trần Hùng khều miệng, sau đó ở trên mặt Lâm Ngọc Ngân nhéo một cái: “Em lúc nào thì trở nên miệng lưỡi lợi hại như vậy.


“Có sao? Đừng nói nữa, nhanh đi xuống.

”.


Bình luận

Truyện đang đọc