ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


“Anh Minh, với tư cách là người lãnh đạo của thế giới ngầm ở thành phố Bình Minh, anh có từng nghe nói đến người tên là Trần Hùng chưa?”
Trần Hùng!
Vẻ mặt của Lý Minh đột nhiên thay đổi, điều này đồng nghĩa với việc Lý Minh không chỉ đơn thuần là biết Trần Hùng, anh ta không phải là con chó dưới trưởng Trần Hùng sao?
Phó Xuân Long đoán ý qua lời nói và sắc mặt mà cười nói: “Nhìn phản ứng của ông chủ Minh, chắc hẳn là đã nghe nói đến cái tên Trần Hùng đó.

Quả nhiên, tên Trần Hùng đó khá nổi tiếng ở thành phố Bình Minh của anh.


Lý Minh không hiểu mục đích cụ thể của Phó Xuân Long, vì vậy anh ta không dám nói chuyện tùy tiện.

Lại càng không dám thể hiện mối quan hệ giữa anh ta và Trần Hùng.

Tuy nhiên, Lý Minh là một cựu chiến binh gianghồ, và anh ta đương nhiên có thể đối phó với tình huống như thế này.


“Tôi đã nghe nói và rất có ấn tượng với người này” Lý Minh gật gật đầu, đáp: “Bởi vì trước kia Triều Văn Tuấn đã chết dưới tay tên Trần Hùng đó.


“Nói đến mới nhớ, tuy rằng tôi không quen biết Trần Hùng, nhưng là nhờ có anh ta, tôi mới có thể ngồi ở vị trí hiện tại.


“Không biết cậu chủ Long đột nhiên nhắc tới Trần Hùng này, là có ý gì?”
Vẻ mặt của Phó Xuân Long có chút ảm đạm, mỗi khi nghĩ đến cái chết của chị gái, anh ta lại cảm thấy cơn tức giận bùng phát trong lồng ngực, không thể kìm nén được.

“Mới sáng nay, tên Trần Hùng đã đưa người đến tỉnh thành giết chết chị gái Phó Xuân Yến của tôi.


Ngay khi Phó Xuân Long vừa dứt lời, đầu của Lý Minh đã cảm thấy ong ong.

Cái gì?
Sáng nay Trần Hùng đã đưa người đến tỉnh thành để giết Phó Xuân Yến, chuyện này không phải thật điên rồ sao?
Trong khoảnh khắc đầu tiên, Lý Minh bị sốc bởinhững lời của Phó Xuân Long.

Điều này quả thực thật điên rổ, Phú Xuân Yên là đại tiểu thư của nhà họ Phó tỉnh thành, sao Trần Hùng lại to gan như vậy, dám đem người đến tỉnh thành giết cô ta?
Thế này, e rằng cả nhà họ Phó sẽ phát cuồng lên vì chuyện này mất?
Khi một lần nữa quay qua nhìn Phó Xuân Long đang ngồi phía đối diện, một vẻ kinh hoàng thoảng qua trên khuôn mặt Lý Minh.

Phó Xuân Long có ý là gì?

Anh ta không phải muốn tìm Lý Minh tôi để giúp anh ta đối phó với Trần Hùng đấy chứ?
Đùa kiểu gì vậy, thần kinh à.

Nhà họ Phó các anh muốn báo thù thì cứ đem người đến tìm Trần Hùng, đến tìm Lý Minh tôi làm gì?
Phó Xuân Long nhìn Lý Minh cười như không cười, nói: “Ông chủ Minh, trước đây, tôi có nghe cậu ba nhà tôi nói, ông chủ Minh đã từng đến tinh thành, đã từng giao thủ với các ông chủ lớn trong thế giới ngầm ở tỉnh thành?”
“Anh luôn muốn phát triển thể lực của mình ở tỉnh thành, đúng không?”Lý Minh đột nhiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc, đúng là nhắc tào tháo, tào tháo tới, càng sợ điều gì thì nó sẽ ập đến.

Anh chàng này đang muốn ra các điều kiện.

“Cái này”
Lý Minh còn chưa kịp trả lời, Phó Xuân Long ngồi ở đối diện đã không cho anh ta cơ hội để nói.

“Cậu ba nhà tôi là Phó Xuân Hiến, là người có tiếng nói trong thế giới ngầm ở tỉnh thành “
“Nếu ông chủ Minh đang có ý định phát triển ở tinh thành, tôi có thể đảm bảo rằng có nhà họ Phó chúng tôi mở đường cho anh, anh sẽ có thể làm mưa làm gió ở tỉnh thành, bất khả xâm phạm.


Lý Minh cười khan, anh ta đúng là có ý định phát triển ở tỉnh thành.


Thế nhưng, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cả, ngay cả miếng thịt này tự động dâng đến miệng, Lý Minh có dám ăn không?
Lý Minh không trả lời vì anh ta không biết phải trả lời như thế nào.

Nhưng Phó Xuân Long lại như muốn cưỡng ép người khác, lúc này mới từ từ đứng dậy, chống tay lên bàn, nghiêng người về phía trước, mìm cười nhìn LýMinh.

“ông chủ Minh, bây giờ, tôi sẽ cho anh một cơ hội để lên nắm quyến “Còn anh, anh chỉ cần làm giúp tôi một việc rất dễ dàng, là có thể có được cơ hội đó.


“Tôi muốn cả nhà Trần Hùng phải chết.


“Điều này có lẽ rất dễ dàng đối với nhà lãnh đạo thế giới ngầm ở thành phố Bình Minh, phải không?”


Bình luận

Truyện đang đọc