ĐIỆN ĐỨC HOÀNG


Thế nhưng từ sau khi Thần Hổ tạo phản, danh tiếng của Thanh Cảnh Môn ở phương bắc tụt dốc không phanh, cộng thêm hai năm nay thành viên của Thanh Cảnh Môn tự mình sa vào trụy lạc, cho nên giai đoạn bây giờ, nhà họ Liễu ở tỉnh Minh Diệu và nhà họ Trần ở thành phố Cửu Long đã hoàn toàn không xem Thanh Cảnh Môn ra gì.

Còn Thanh Cảnh Môn cũng không biết bọn họ đã hoàn toàn không có năng lực quản lý hai gia tộc đó nữa, cho nên chủ quản vốn phụ trách hai khu vực tỉnh Minh Diệu và thành phố Cửu Long đã chuyển công tác đến vùng khác một năm trước, điều động lực lượng về tỉnh Đông Thành.

Ba tỉnh nổi tiếng nhất phương Bắc, tỉnh Đông Thành, Tỉnh Minh Diệu và Thành phố Cửu Long, tỉnh Minh Diệu và thành phố Cửu Long đều có những gia tộc giàu có thuộc loại siêu cấp cho nên Thanh Cảnh Môn ở đó không còn cảm giác tồn tại nữa.

Còn tỉnh Đông Thành tuy có tứ đại gia tộc nhưng thực sự không có gia tộc siêu cấp nào, hơn nữa những năm gần đây tứ đại gia tộc đều muốn tiếp cận siêu cấp gia tộc, cho nên cần dựa vào sức mạnh của Thanh Cảnh Môn, để làm bàn đạp cho bọn họ.

Cho nên, hầu hết những người của Thanh Cảnh Môn phương bắc này dường như đều tụ tập lại tại tỉnh Đông Thành, ở đây dựa vào một số gia tộc của kiếm không ít lợi.


Ngoài ra, thành phố Phụng Thiên ở tỉnh Đông Thành vốn là tổng bộ của Thanh Cảnh Môn phương bắc, vì vậy càng thuận tiện hơn cho những kẻ sâu mọt này.

Nghe vậy, Trần Hùng lại lần nữa thở dài, Thanh Cảnh Môn phương bắc này thật sự nát rồi, mục nát hết rồi.

“Thế lão Tiêu Tứ của thành phố Phụng Thiên đó cụ thể là có bản lĩnh gì?” Trần Hùng chống cằm, trầm ngâm nói: “Hôm qua khi tôi đến đây, trên tàu trùng hợp đụng phải chuyện về Con Nhện Đỏ, hơn nữa lão đầu trọc đó chỉ nói gã ta là người của Tiêu Tứ, sau đó tên cao to liền thay đổi thái độ với gã ta.

"
Truy Phong trả lời: "Môn chủ, Tiêu Tứ trước đây ở thành phố Phụng Thiên chỉ là một tên khốn dựa vào buôn bán đồ cổ và làm một số công trình đen mà phất lên, mấy năm trước ông ta cũng làm lớn lắm, nhưng khi đó không chỉ có mỗi mình ông ta là trùm ở thành phố Phụng Thiên này.

"
"Tuy nhiên, kể từ khi nhà họ Nghiêm bị tứ đại gia tộc chia cắt một năm rưỡi trước, Tiêu Tứ đó cũng lớn mạnh hơn.

Chỉ trong một tháng, ông ta đã hạ gục những tên trùm ngầm khác ở thành phố Phụng Thiên này, trở nên xứng với cái danh trùm ngầm của thành phố Phụng Thiên, đồng thời khắp tỉnh Đông Thành, gã ta cũng có quyền kiểm soát ngầm tuyệt đối.

"
Trần Hùng thở dài: "Cho nên, tôi dùng đầu rồng ngầm của tỉnh Đông Thành để hình dung ông ta, cũng không quá đáng chứ"
"Ừm, cũng không phải lố, kỳ thực ông ta chính là như thế!"
Trần Hùng nói: "Môn chủ tứ phương của Thanh Cảnh Môn, quản lý bốn phương, ba phương còn lại tuyệt đối không cho phép nhân vật ngầm nào đó xuất hiện, nhưng không ngờ năm nay, còn có người có thể làm được lớn như thế.


"
"Tiêu Tứ làm được như bây giờ, đằng sau ắt hẳn có tứ đại gia tộc hỗ trợ đúng không?"
“Ừm.

” Cả ba cùng lúc gật đầu.

Trần Hùng nói tiếp: "Ngoài tứ đại gia tộc, Thanh Cảnh Môn các người cũng bỏ ra không ít sức lực.

"
Nói đến đây, ba người Truy Phong đều cảm thấy hổ thẹn, một đại lão của thế giới ngầm có thể làm được tới trình độ này, đương nhiên quan hệ cũng không phải tầm thường, chỉ dựa vào tứ đại gia tộc, làm sao ông ta có thể làm được như bây giờ.

Sự thật chính là như thế, bây giờ tám chủ quản của Thanh Cảnh Môn phương bắc, ngoại trừ ba người đang có mặt ở đây ra, năm người còn lại có mối quan hệ rất mật thiết với Tiêu Tứ, bọn họ thậm chí có thể vì tham gia tiệc sinh nhật của Tiêu Tứ mà không cần tiếp môn chủ mới của Thanh Cảnh Môn là Trần Hùng, từ điểm này có thể đoán ra được sự tình đằng sau.


"Ăn no hết rồi chứ?"
Trần Hùng đứng dậy.

"Ăn no rồi, uống đủ rồi.

"
Ba người Truy Phong cũng đứng dậy, bọn họ vốn đã cảm nhận được hơi thở kỳ lạ từ trên người Trần Hùng, thoáng chốc, sự nhiệt huyết đã nguội lạnh từ lâu trong cơ thể ba người cũng bắt đầu sôi sục trở lại.

.


Bình luận

Truyện đang đọc