Chương 146: ca phẫu thuật có thuận lợi không
Bây giờ trước mặt cô không phải là những con vật thí nghiệm đó nữa.
Đây là một con người!
Một sinh mạng thật sự!
Để đưa cô quay lại bàn phẫu thuật một lần nữa, tên ngốc đó đã không tiếc lầy chính mạng sống của mình đề làm thí nghiệm cho cô!
Vì vậy, cô không bao giờ cho phép bản thân mình phạm phải bắt kỳ sai lầm nào.
“Tôi chuẩn bị phẫu thuật, chuẩn bị kẹp và bông cầm máu, chú ý quan sát các chỉ số khác nhau, nếu có bắt thường thì báo ngay cho tôi.”
“Được.”
Dương Tâm không do dự nữa, một tay đè lên phần da phía sau gáy ông lão, tay kia nhanh chóng rạch một đường lên vị trí tim của anh.
Máu lại bắt đầu chảy ra, nhưng lần này đầu cô không còn choáng váng nữa, ngoại trừ tay cằm dao lúc đầu hơi run, sau đó cô hầu như không còn run nữa.
Cô đã tìm lại được cảm giác cầm dao phẫu thuật.
Đó là một trải nghiệm vừa quen thuộc vừa xa lạ, với niềm vui và nỗi buồn đan xen lẫn nhau.
Hựu Hựu ba năm trước đã chết dưới dao mồ của cô, để bù đắp cho đứa trẻ, cô đã sống khép mình trong thế giới cô đơn và từ đó không còn chạm vào dao mỏ.
Sau ba năm, cô đã vượt qua những trở ngại và cuối cùng bước ra khỏi bóng đen của nỗi đau và sự tuyệt vọng.
Dương Tùy Ý đã đợi bên ngoài phòng mổ hai mươi phút, thấy bên trong không có động tĩnh gì, cậu bé thở dài nhẹ nhõm “Có vẻ như mẹ con đã vượt qua rào cản tâm lý. Đừng lo lắng, mẹ có khả năng y thuật siêu việt và sẽ không đề chú Lục xảy ra chuyện gì.”
Đoàn Ninh và A Khôn nghe cậu bé nói ra lời này, họ cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Vậy tốt rồi. cô ấy đã có thể thực hiện ca mỏ này, nhất định sẽ phẫu thuật được cho ông cụ. Xem ra bóng đen bao trùm khắp nhà họ Lục và họ Trần sẽ sớm biến mắt.”
Cậu bé cong môi ậm ừ: “Các chú yên tâm đi, cụ đã chịu khổ nhiều rồi, mẹ con thông minh như thế chắc chắn sẽ đoán ra chúng †a bày trò, xong việc chắc sẽ đánh nát mông con mắt”
Đoàn Ninh nhướn mày cười cười, nói: “Một người muốn bị đánh, một người chịu thiệt thòi, con muốn nịnh hót Lục Diêm Vương chẳng lẽ không phải trả giá sao? Hôm nay mẹ con thật sự bị con dọa sợ: rồi, chắc chắn sau này không có quả ngọt ăn, mau tự mình cầu thêm nhiều phúc đi”
Cậu bé nhìn trời không nói nên lời, vì mấy đồng tiền rách đó khiến cho Tâm Tâm lo lắng đến vậy, nghĩ đến thật là khốn nạn.
Không, cậu bé không phải vì máy đồng tiền rách đó, mà chủ yếu cậu không muốn mẹ mình mãi sống trong nỗi ám ảnh Ông cụ Trần đã cứu bà ngoại và mẹ, thực lòng mẹ rất muốn báo đáp ân tình này của ông cụ, nếu không mẹ cũng sẽ không tiền vào phòng thí nghiệm của dì Vạn mà tự hành hạ mình trong đó sáu ngày.
Lục Diêm Vương đã đúng, trong tình huống chết tiệt này, chỉ có liều thuốc mạnh mới có thể kích thích được mẹ Vốn dĩ cậu bé muốn tự mình cầm dao và để chị Tâm thực hiện ca phẫu thuật trên người cậu, nhưng Lục Diêm Vương đã tát cậu bé và kiên quyết không đồng ý.
Chưa kể, người đàn ông đó khá có trách nhiệm, quan trọng hơn là anh ta yêu Tâm Tâm, yêu hơn cả sinh mạng mình.
Hừm, cũng thật có mắt nhìn Còn việc chú ta có theo đuổi được mẹ mình hay không thì tùy vào khả năng của bản thân.
Ba tiếng sau, cửa phòng phẫu thuật mở ra, Dương Tâm bước ra ngoài với vẻ mặt mệt mỏi Đoàn Ninh vội tiến đến hỏi thăm, lo lắng hỏi: “Thế nào? Ca phẫu thuật diễn ra tốt đẹp chứ?”
Cho đến bây giờ anh vẫn chưa dám báo chuyện này lên nhà họ Lục, ba tiếng đồng hồ trôi qua, với anh dài như một năm, sợ rằng trong quá trình phẫu thuật sẽ xảy ra bát trắc gì, Lục Gia Bách sẽ chết trên bàn phẫu thuật Dương Tâm vươn tay bóp trán, giảm bớt sự mệt mỏi, hừ một tiếng: ..
“Ca phẫu thuật thành công, chỗ tim bị thương đã phẫu thuật rồi, sau khi hết thuốc mê, anh ấy có thể tỉnh lại. Có phòng khách không? Sắp xếp cho tôi một phòng, tôi cần nghỉ ngơi một chút.”
Đoàn Ninh thấy vẻ mặt tái nhợt của cô, như thể đã kiệt sức, rõ ràng là đã bị rút hết sức lực, anh vội vàng gọi quản gia: “Quản gia Vương, mau đưa cô Dương đi nghỉ ngơi một chút, để phòng bếp chuẩn bị đồ ăn cho cô áy, nhất định không được chênh mảng”
Dương Tâm bước đi vài bước, tựa hồ nghĩ tới cái gì, đột nhiên quay lại nhìn Dương Tùy Ý: “Con mau đi cùng mẹ.”
Dương tiểu quỷ cúi đầu, vẻ mặt đau khổ, ngồi xuống giãy giụa: “Chậc chậc, nam nữ thụ thụ bất thân, mẹ đi ngủ mà đề con ở trong phòng không lo lắng gì sao? “
“Đừng nói nhảm nữa, nếu không lão nương sẽ lột da con ngay lập tức.”
Đoàn Ninh cười đầy thằng nhỏ về phía trước: “Đi đi, tình hình mẹ con có vẻ không được tốt, cứ ở bên cạnh chăm sóc mẹ con là được.”
“…” Dương tiểu quỷ trợn tròn mắt, ông chú chết tiệt đứng nói chuyện không đau lưng sao?
Sau khi nhìn hai mẹ con rời đi, Đoàn Ninh vội vàng bước vào phòng phẫu thuật.
Nhìn thấy một vài trợ lý bên ngoài, anh vội vàng bước tới hỏi: “Tiểu Lan, ca phẫu thuật này do người phụ nữ đó mỏ chính phải không?”
Tiểu Lan sững người một lúc, sau đó mỉm cười: “Đúng vậy, tuy rằng chúng tôi đều có thẻ thực hiện ca phẫu thuật, nhưng hành động dứt khoát đưa dao vào tim, tiến hành phẫu thuật phục. hồi như vậy chúng tôi không làm được, anh Triệu cũng chưa chắc đã làm được như vậy, trợ lý Đoàn, người phụ nữ áy rốt cuộc là ai? Sao có thẻ có y thuật siêu việt như vậy?”
“Đúng rồi, người phụ nữ đó thực sự rất giỏi, Chúng tôi thậm chí không dám nghĩ đến một mình cô ấy có thẻ thực hiện một ca phẫu thuật phức tạp và rủi ro cao như vậy mà không có bất kỳ sự có bắt ngờ nào.”
“Với vết thương nghiêm trọng như vậy, có thể nói Lục tổng đã bước một chân vào quỷ môn quan, không ngờ rằng cô ấy thực sự khiến anh sống lại. Ca phẫu thuật không chỉ thành công mà còn không gây ra bắt kỳ biến chứng nào, ngoại trừ người được mệnh danh là người khởi xướng cho ngành phẫu thuật tiền bối “Mạc Sầu”, tôi thực sự không thể nghĩ rằng có một ai khác có kỹ năng y thuật tuyệt vời như vậy.
“Này, cô nhắc đến tiền bối Mạc Sầu khiến tôi nghĩ đến một người, nghe ông tôi nói rằng tiền bối Mạc Sầu không có học trò, nhưng cô ấy đã đem y thuật cả đời mình dạy cho một người phụ nữ bí ẩn, mà người phụ nữ này vài năm trước đã nỗi tiếng khắp thế giới với cái tên “Vô Danh”.
“Ta đã từng nghe qua tên Vô Danh. Nghe nói khả năng y thuật của cô ấy đều do tiền bối Mạc Sầu đào tạo. Tuy rằng hai người không có quan hệ thầy trò, nhưng có thể xem là có quan hệ rất thân thiết, nhưng đáng tiếc là Vô Danh đột ngột rút lui cách đây 3 năm mà không biết đã đi đâu ”.
Đoàn Ninh nhận được câu trả lời dứt khoát từ bọn họ, xác nhận Dương Tâm tự mình thực hiện ca phẫu thuật, liên vô cùng yên tâm.
Lục Diêm Vương khổ tâm sắp xếp ra màn này cuối cùng cũng không vô ích, anh ta dùng chính mạng sống của mình để buộc Dương Tâm bước ra khỏi bóng đen tâm lý, cằm dao mỏ một lần nữa.
Anh biết, Lục Gia Bách không chỉ vì muốn ca phẫu thuật của ông ngoại mình không xảy ra rủi ro mà còn muốn giúp cô hoàn thành tâm nguyện của mình, để sau này không còn tiếc nuối Nếu không phải vì mối ân tình sáu mươi năm trước, anh nghĩ Lục Gia Bách cũng sẽ không ép mình dùng cách tự sát ép cô lần nữa cầm dao phẫu thuật, khiến cô sau này không phải hối hận.
Đây chính là duyên phận giữa người với người?
Giống như tâm ý của Lục Gia Bách với Dương Tâm, của anh với Trần Uyên.
Sau khi Dương Tâm đưa con trai mình trở về phòng khách, liền ném cậu bé lên ghé sô pha, sau đó đánh vào mông cậu bé vài cái.