Chương 406
Phút cuối cùng, anh nói thêm: “Hai đứa con của tôi đã bị sai mẫu máu, cuối cùng đã làm cho mọi chuyện trở nên lộn xộn, trên thực tế cả ba đứa trẻ đều do Dương Tâm sinh, đứa trẻ năm đó chết yểu chính là đứa bé bị Dương Nhã trộm đi.
Bây giờ sự thật đã rõ ràng, mong mọi người đừng soi vào mối tình của chúng tôi với ánh mắt đó nữa.
Chúng tôi yêu nhau chân thành, tuyệt không tồn tại mối quan hệ anh rễ em dâu, càng không có chuyện vi phạm đạo đức.”
Thẩm Thanh Vi hiểu ra mọi chuyện sau khi anh dứt câu.
Đây là một cái bẫy.
Khiến cô ta mắt mặt trước tất cả mọi người.
Người đàn ông này thực sự rất tàn nhẫn, bởi vì cô ta đã nhắm vào Dương Tâm, cho nên anh mới muốn trả thù cô ta như thế này?
“Tổng giám đốc Lục, vì vậy anh thực sự muốn thông báo rằng anh đang yêu Dương Tâm đúng không?”
Lục Gia Bách gật đầu, cười nói: “Cô ấy đã sinh cho tôi ba đứa con, tôi không nên lấy cô ấy sao?”
Lúc này, Thẩm Thanh Vi vốn đang im lặng đột nhiên trở nên kích động.
Cô ta từ trên mặt đất nhảy dựng lên, hét lớn: “Đây là chuyện do anh bịa ra. Để được ở bên Dương Tâm anh đã làm giả kết quả xét nghiệm ADN, biến con của em trai thành con của mình, anh đang lừa mọi người, Lục Gia Bách, anh chỉ đang lừa gạt mọi người.”
Hả…
Các phóng viên lại nhìn nhau.
Tuy rằng bọn họ nghỉ ngờ, nhưng không dám nói ra.
Chắc chỉ có cô Thẩm vì ghen tuông và tức giận mới dám nói như vậy.
Lục Gia Bách lạnh lùng nhìn cô ta, thong thả ung dung nói: “Cô có thể mời bác sĩ riêng của nhà họ Thẩm làm xét nghiệm ADN cho chúng tôi, xem ba đứa trẻ có phải là con của Lục Gia Bách này không.”
Anh cố ý nhắn mạnh chữ “ba đứa trẻ”.
Thẩm Thanh Vi nghe xong lại ngồi bệt trên mặt đắt.
Mọi người đều đang nhìn cô ta.
Không.
Toàn thế giới đều đang nhìn cô ta.
Người phụ nữ này thật đáng chê cười.
Tổng giám đốc Lục chưa từng có ý định cưới cô ta.
Tất cả những điều này chẳng qua chỉ là vở kịch mà cô ta tự biên tự diễn để mua vui cho mọi người.
“Ha ha.”
Thẩm Thanh Vi bắt đầu cười điên cuồng.
Cô ta vừa cười vừa khóc.
Lục Gia Bách nhìn cô ta, khuôn mặt vô cùng thờ ơ.
Có lẽ chỉ có cách này mới có thể khiến cô ta tỉnh ngộ.
Thẩm Thanh Vi đã gục xuống, ngồi trên mặt đất và khóc.
Cô ta đã bị huỷ hoại!
Cả đời này của cô ta đều bị người phụ nữ tên Dương Tâm hủy hoại.
Thù ghét!
Căm hận!
Nhưng cô ta bắt lực.
“Rầm.”
Cánh cửa của phòng tổ chức họp báo bị bật tung.
Vô số ánh mắt nhìn về phía cửa, họ nhìn thầy một người đàn ông trẻ tuổi mặc vest trắng từ ngoài bước vào.
“Là người cầm quyền của Thẩm thị Thẩm Thành.”
“Đúng vậy, là Lâm An Thẩm Thành, là Lâm An Thẩm Thành.”
“Hả, Tổng giám đốc Thẩm chưa bao giờ để lộ mặt trước công chúng. Đây là lần đầu tiên tôi trực tiếp nhìn thấy anh ấy. Anh ấy thực sự rất đẹp trai và phù hợp với hình ảnh của bạch mã hoàng tử.”
“Đúng là một người vô cùng đẹp trai và hiền hòa.”