THẨM NGUYỆT MỘT KIẾP HỒNG TRẦN

Chương 746

Sau đó chuyện chuột chết được giấu kín, không được tiết lộ ra ngoài để khỏi khiến lòng dân hoang mang.

Tiếp đó họ bắt đầu tiến hành làm sạch nguồn nước, trong thời gian này, thủ thành cũng ra lệnh cho tất cả người dân không được uống nước trực tiếp từ sông Tương.

Sông Tương vốn có khả năng tự thanh lọc, không tới vài ngày mùi hôi đã tiêu tán, Thẩm Nguyệt lại yêu cầu thủ thành mở cống nước cho nước sông cuồn cuộn chảy vào.

Miễn là nước trước xô đi nước sau tràn tới trong lành, rất nhanh nước sông liền có thể được lọc sạch.

Đồng thời thủ thành cũng thường xuyên dẫn người men theo bờ sông kiểm tra tình hình sông Tương, để xem có chuột chết dạt xuống từ hạ du nữa hay không.

Sau đó hiện tượng này cũng chấm dứt.

Bệnh dịch trong thành về cơ bản đã được xác định, là bệnh dịch hạch.

Thẩm Nguyệt lại bận rộn tập hợp tất cả các thầy thuốc trong thành để phối chế thuốc chữa bệnh.

Thuốc này cũng cần được thử nghiệm nhiều lần mới có thể tìm ra hiệu quả trị liệu tốt nhất.

Điều khiến mọi người mừng vui chính là số người chết vì bệnh dịch hạch trong thành kể từ đó đã giảm đi tương đối.

Mọi thứ đang phát triển theo hướng tích cực.

Chỉ là Thẩm Nguyệt bận tối mày tối mặt cũng không nguyện ý nghỉ ngơi, gương mặt nàng vô cảm, trong đôi mắt long lanh như ngọc lưu ly dường như không có kỳ tia cảm xúc nào, nhưng lại như hàm chứa ngàn vạn tâm tư rối vò.

Thẩm Nguyệt không quên mang thuốc đến cho Tần Như Lương, đây là phương thuốc mới được pha chế, hiệu quả cũng tốt hơn lần trước, nhưng lại không thể chữa khỏi hoàn toàn bệnh dịch.

Tô Vũ nói: “Để đó cho ta”.

Sau đó Thẩm Nguyệt dừng lại trước thềm cửa, lặng lẽ nhìn theo bóng lưng Tô Vũ mang thuốc vào cho Tần Như Lương uống.

Đợi Tần Như Lương uống xong, Thẩm Nguyệt khàn giọng nói: “Tô Vũ, chàng ra ngoài đi, ta có chuyện muốn nói với chàng”.

“Được”.

Thẩm Nguyệt đứng ở hành lang một hồi, ngoành đầu liền thấy Tô Vũ đang thong thả ra khỏi phòng bước tới.

Có thể nhìn ra hắn cũng rất mệt mỏi, hắn đang cố hết sức giữ mạng cho Tần Như Lương, không để tình trạng bệnh trong khoảng thời gian này của hắn chuyển biến xấu, nếu không lập tức tìm được thuốc chữa cũng có thể không cứu nổi nữa.

Thẩm Nguyệt động động cổ họng, lúc này có vài lời không có cách nào hỏi ra khỏi miệng chỉ đành nói: “Ta tìm được nguyên nhân rồi, có một số lượng lớn chuột chết đuối trôi trên sông ngoài thành, bệnh dịch đang lây lan chính là dịch hạch”.

Nàng nhìn chăm chú gương mặt của Tô Vũ, không muốn bỏ sót bất kỳ dấu vết thay đổi nào trên đó.

Nàng muốn phát hiện chút gì từ trong đó, nhưng lại sợ tìm ra thứ gì.

Chỉ là phản ứng của Tô Vũ cũng giống như trong dự đoán của nàng, không có quá nhiều dao động.

Có lẽ trên thế gian này có cực ít sự việc có thể dấy lên sóng to gió lớn trong lòng hắn.

Đây chính là Tô Vũ.

Bình luận

Truyện đang đọc