THẨM NGUYỆT MỘT KIẾP HỒNG TRẦN

Chương 979

Ngọn lửa bực tức không dễ dàng gì mới bình ổn của hoàng đế lại một lần nữa bùng cháy.

Nếu không phải Bắc Hạ giữa đường chen một chân vào, Thẩm Nguyệt lúc này đã là một thi thể.

 

Hạ Phóng quỳ dưới đất thấy đây là thời cơ chuyển hướng sự chú ý của hoàng đế để thoát khỏi trừng phạt lập tức nói: “Xin hoàng thượng bớt giận! Hoàng thượng còn có thể ra tay ở những phương diện khác, nhổ không được cây non còn có thể đào đất dưới rễ lên được, một khi hết đất cây con cũng khó sống nổi”.

Hoàng đế thoáng dịu lại, phất tay cho thái y lui xuống, lúc này mới lạnh băng nhìn chăm chăm Hạ Phóng: “Ngươi nói Tô Vũ?”

“Vi thần cảm thấy Tô Vũ này tuy rằng ngày thường hành vi đoan chính tìm không ra chút thiếu sót nhưng càng là giọt nước không lọt như vậy càng đáng nghi, một người phụ nữ như công chúa Tĩnh Nguyệt đâu hiểu thu phục lòng dân thế nào, lúc đó có Tô Vũ một đường đồng hành, nhất định là hắn đã thay nàng ta trù hoạch”.

Hoàng đế đương nhiên biết điều này nhưng xét thấy Tô Vũ mới cùng Dạ Lương hòa đàm trở lại coi như lập được công lớn mới một mực không động tới hắn ta.

Hạ Phóng nói tiếp: “Mà lần này Tĩnh Nguyệt trùng hợp bệnh nặng, Bắc Hạ lại đưa thư tới, nếu không phải có người lén lút liên lạc với Bắc Hạ, sao có thể kịp thời như vậy? Dõi mắt khắp triều đình và dân gian, còn có ai giống như hắn không hy vọng Tĩnh Nguyệt chết đi đây?”

Nhiều năm trước Tô Vũ chủ động quy hàng tránh đi một trận máu tanh trong triều, những năm này hắn vẫn luôn biết thân biết phận và chưa từng dính líu quá nhiều đến Tĩnh Nguyệt.

Không phải hoàng đế chưa từng nghĩ tới, nếu người âm thầm giúp đỡ Thẩm Nguyệt thực sự là hắn thì có thể thấy tâm tư của người này kín đáo, tính cách cực ẩn nhẫn.

Tuy rằng cho tới thời điểm hiện tại, Tô Vũ dần từng bước giảng dạy ở Viện Thái Học, không hề lộ ra bất cứ sai sót nào, kẻ này rốt cuộc cũng là người trông coi Tĩnh Nguyệt khôn lớn, dù thế nào cũng không thể giữ lại.

Hạ Phóng tiếp tục: “Năm đó để ổn định bề tôi tiền triều không thể không giữ hắn lại, hiện tại triều chính vững chắc, hắn cũng không quan trọng nữa, không bằng bắt đầu từ Tô Vũ trước”.

Hoàng đế bây giờ không động tới nổi Thẩm Nguyệt, không lẽ còn không xử lý Tô Vũ?

Đợi hắn ta đào hết đất dưới gốc cây, dù cho Thẩm Nguyệt là công chúa tiền triều thì một người phụ nữ như nàng ta cũng chỉ còn nước lung lay chực đổ mà thôi.

Như vậy cũng có thể giải quyết được những phiền não của hoàng đế, chỉ là thủ đoạn phức tạp hơn một chút.

Biểu cảm của hoàng đế đã ‘mây quang mưa tạnh’, liền giao việc này lại cho Hạ Phóng làm, cũng không truy vấn chuyện thèm muốn nữ sắc trước đó của hắn nữa, cuối cùng chỉ qua quýt răn dạy hắn một trận coi như xong chuyện. Nhưng cũng không quên cho hắn một ‘trái táo ngọt’, ban tặng cho hắn hai vũ nữ quyến rũ trong cung, còn cho hắn tự mình lựa chọn.

Hạ Phóng vui sướng nhận lệnh và coi đây là cơ hội để lập công chuộc tội, nhất định phải dốc sức thực hiện.

Bình luận

Truyện đang đọc