THẨM NGUYỆT MỘT KIẾP HỒNG TRẦN

Chương 960

Kết quả là đối bên cãi nhau không thể nào ngừng được. Hoàng đế đau đầu muốn nứt ra, sau cùng phải bãi triều, chuyện này mới chấm dứt.

Nhất thời, Tĩnh Nguyệt công chúa biến thành nhân vật quan trọng.

Hoàng đế vẫn chưa kết luận, đồng thời không rõ kẻ nào đã để lộ tiếng gió, bên ngoài đồn đại ầm ĩ.

Thân mẫu của Tĩnh Nguyệt công chúa vốn là nghĩa công chúa hòa thân của Bắc Hạ. Năm đó khi nghĩa công chúa Bắc Hạ gả qua, Bắc Hạ lo cho bản thân còn chưa xong nên không truy cứu chuyện này.

Mà hiện giờ, khi biết con gái của nghĩa công chúa là Tĩnh Nguyệt công chúa chỉ còn thoi thóp, hoàng đế Bắc Hạ trong cơn giận dữ đã điểm binh vạn dặm, chuẩn bị giao chiến.

Bắc Hạ truyền lời tới Đại Sở, nói rằng Đại Sở không thể đảm bảo cho an nguy của Tĩnh Nguyệt công chúa, cũng không thể trị khỏi bệnh của nàng, vậy thì Bắc Hạ vô cùng hoan nghênh Đại Sở đưa Tĩnh Nguyệt tới Bắc Hạ an dưỡng.

Nếu Đại Sở không chịu đưa Tĩnh Nguyệt tới Bắc Hạ, vậy thì phải đảm bảo sức khỏe và an toàn cho nàng, nếu không, đừng trách Bắc Hạ xuất binh vô tình, tiến đánh Đại Sở.

Tĩnh Nguyệt công chúa là nghĩa tôn nữ của hoàng đế Bắc Hạ, bách tính đồn rằng nghĩa nữ của hoàng đế Bắc Hạ chết trong chính loạn, hiện giờ chủ động muốn đón nghĩa tôn nữ Tĩnh Nguyệt đi cũng vô cùng hợp tình hợp lý.

Nghe nói hoàng thất Bắc Hạ có nhiều hoàng tử nhưng không có công chúa nào, thế nên mới có một vị nghĩa công chúa.

Nghĩa công chúa lúc sinh thời rất được hoàng đế Bắc Hạ yêu thương, chẳng trách hiện giờ muốn cứu vớt con gái duy nhất mà nghĩa công chúa để lại.

Bách tính không bàn luận chuyện triều chính, chỉ cảm thấy chuyện này thuộc về nhân tính.

Nhưng người nào nhìn rõ thế cục cũng hiểu rằng, hoàng đế tuyệt đối không đưa Tĩnh Nguyệt công chúa sang Bắc Hạ, như thế chẳng khác nào thả hổ về rừng.

Không, hậu quả còn nghiêm trọng hơn thả hổ về rừng.

Ngày sau nếu Bắc Hạ ủng hộ Tĩnh Nguyệt công chúa về nước đoạt quyền, hậu quả không thể nào tưởng tượng nổi.

Hoàng đế cũng vô cùng giận dữ vì những lời đồn thổi bên ngoài, gọi mật thám Đại Nội tới: “Điều tra cho trẫm, rốt cuộc kẻ nào đã để lộ tin tức ra ngoài!”

Cho dù quan viên trong triều rủ rỉ với nhau cũng không thể nào khiến mọi người đều biết trong thời gian ngắn như vậy.

Chuyện này ắt hẳn phải có kẻ đứng sau chỉ đạo, khiến ông ta cưỡi trên lưng hổ khó lòng trèo xuống, không thể không khoanh tay chịu trói!

Hiện giờ sứ thần Bắc Hạ đã khởi hành lên đường tới Đại Sở, hoàng đế không muốn đánh trận này, cũng không bằng lòng đích thân giao Tĩnh Nguyệt công chúa vào tay Bắc Hạ, chỉ có thể phái thái y tới Tần phủ trị bệnh cho Tĩnh Nguyệt công chúa.

Từ khi Tĩnh Nguyệt công chúa đổ bệnh nặng tới nay, trong cung chưa một lần đưa thái y đến, điều này cũng trở thành lời đồn đãi trong dân gian.

Vốn dĩ cùng lắm chỉ cần đợi vài ba ngày là hoàng đế có thể trông thấy Thẩm Nguyệt đi Tây Thiên, không ngờ rằng chỉ trong vài ba ngày ngắn ngủi lại phát sinh biến cố.

Bắc Hạ nói là lo lắng cho an nguy và sức khỏe của nghĩa tôn nữ Thẩm Nguyệt, thực chất cũng có khả năng đang lấy danh nghĩa để nhân lúc Đại Sở suy yếu mà nhòm ngó Đại Sở như hổ rình mồi. Nếu Thẩm Nguyệt thực sự chết ở Đại Sở, Bắc Hạ lại có thêm lý do để xuất binh.

Bình luận

Truyện đang đọc