TIÊN VỐN THUẦN LƯƠNG

Kim Phi Dao không coi ai ra gì ăn bánh bao, Mập Mạp không coi ai ra gì dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lang đại nhân, Hải Lam Âm thì run như cầy sấy nhìn chung quanh. Điều khiến nàng khó hiểu nhất là Ma tộc cũng chỉ coi các nàng như không tồn tại, nói chuyện một cách rất bình thường.

Hải Lam Âm nhìn chằm chằm Kim Phi Dao bên cạnh, thấy nàng cứ mải ăn bánh báo, hoàn toàn không sợ quấy rầy Ma tộc nghị sự. Cuối cùng, nàng rốt cục không chịu nổi, truyền âm hỏi Mập Mạp: “Mập Mạp, chúng ta ngồi ở đây được không?”

“Có gì không được? Lang đại nhân cho ngồi mà, bằng không ngươi muốn đi đâu?” Mập Mạp quay đầu lại, khó hiểu truyền âm, hiện tại người khác đang nghị sự, hắn không dám nói ra miệng.

Hải Lam Âm có chút do dự nói: “Chúng ta thoạt nhìn giống như không được hoan nghênh, có phải nên đi ra ngoài hay không?”

Mập Mạp kinh ngạc hỏi: “Vì sao ngươi lại nói vậy? Không hoan nghênh chỗ nào?”

“Chúng ta ngồi dưới đất a!” Hải Lam Âm đáp, không hiểu vì sao Mập Mạp có thể không rõ, đột nhiên nghĩ ra hắn là ếch tiến giai, hẳn là thú tính chưa tiêu cho nên mới không có cảm giác với loại chuyện này.

“Ngồi đất thì sao? Ngươi xem, những ma nhân kia còn phải đứng kìa, chúng ta có chỗ ngồi đã là không tệ rồi.” Mập Mạp sờ sờ đầu, cảm thấy ngồi đất không có vấn đề gì, trên đất còn trải thảm, ngồi không hề thấy lạnh mông.

Thấy hoàn toàn không có cách thuyết phục Mập Mạp, Hải Lam Âm cắn môi nói: “Các ngươi và những Ma nhân này có quan hệ gì? Là đối đầu hay là quen biết?”

“Cái này…” Mập Mạp ngây ngẩn cả người, hai người bọn hắn và Lang đại nhân có quan hệ gì? Suy nghĩ một hồi hắn mới nói với Hải Lam Âm: “Đây là Ma tộc Lang đại nhân, quan hệ của chúng ta với hắn rất tốt. Lão đại là nữ nhi của hắn, cũng là linh thú của hắn, còn là tọa kỵ của hắn nữa. Mà Lang đại nhân lại là nam nhân của lão đại, quan hệ chỉ đơn giản như vậy thôi.”

Hải Lam Âm kinh ngạc nhìn Mập Mạp, đây là quan hệ gì chứ! Phức tạp đến tình trạng này mà còn không biết xấu hổ nói đây là quan hệ đơn giản, “Quan hệ rất phức tạp. Nam nhân, tọa kỵ, linh thú và nữ nhi làm sao có thể lẫn lộn với nhau, nói cũng không thông a!”

Đối với phản ứng của Hải Lam Âm, Mập Mạp cảm thấy quá chuyện bé xé ra to, cau mày giải thích: “Lúc ra ngoài cưỡi một cái, không phải là tọa kỵ sao? Lúc trở về thì ngồi ở bên cạnh canh gác, sẽ thành linh thú. Ở bên ngoài lúc gặp nguy hiểm, muốn có hậu trường thì lão đại đều nói nàng là nữ nhi của Lang đại nhân, tuy nhiên hiện tại nàng đã là bệ hạ Yêu tộc, hình như không cần cái này nữa. Mà nói Lang đại nhân là nam nhân của nàng, ta đều nói với tất cả mọi người như vậy, bọn họ đã ở cùng nhau cả gần trăm năm, hẳn là tính được như thế.”

“…” Hải Lam Âm trầm mặc nửa ngày, cuối cùng mới thì thào nói: “Ngươi không biết là loại quan hệ này rất không bình thường sao?”

“Vậy sao?” Mập Mạp nhìn nàng, đột nhiên âm hiểm nở nụ cười, “Ta cảm thấy rất thú vị. Trong cuộc sống luôn bị lão đại bắt nạt, chờ đợi lớn nhất của ta và Hoa Uyển Ti chính là chờ lão đại không có mắt tự động đụng vào Lang đại nhân. Sau đó nhìn nàng bình thường diễu võ dương oai giờ cả ngày bị bắt nạt, chúng ta liền cảm thấy đặc biệt vui vẻ, cho nên mỗi lần thấy Lang đại nhân, chúng ta sẽ không bỏ chạy cùng nàng mà chạy lên tiếp đón, làm nàng không thể trốn thoát mới là chính sự.”

“Các ngươi như vậy cũng coi như là linh thú và bằng hữu sao?” Hải Lam Âm khiếp sợ vô cùng nhìn Mập Mạp, làm sao có thể có linh thú và bằng hữu xấu như vậy chứ, lại kết phường xem chủ nhân bị chê cười.

Mập Mạp hắc hắc cười nói: “Đương nhiên tính.”

Hải Lam Âm còn định nói gì nhưng Ma tộc đã nghị sự xong, trong cả quá trình nàng chỉ nghe ra là muốn tấn công Bình Minh Thần giới, còn mọi việc khác đều không nghe vào vì mải tán gẫu với Mập Mạp. Lúc này cũng không tiện hỏi lại, đành phải ngậm miệng trước.

Nghị sự xong, người Ma tộc theo thứ tự lui ra ngoài, có không ít người cười cười với Kim Phi Dao, còn có người thấp giọng hỏi nàng có muốn ăn thịt thú hay không, đều bị Kim Phi Dao khách khí từ chối.

Vậy mà lại có người hỏi muốn ăn thịt thú không, Hải Lam Âm còn tưởng rằng với tính tình của Kim Phi Dao chắc chắn nàng sẽ nhảy lên giết người. Không ngờ là Kim Phi Dao lại chỉ cười tủm tỉm từ chối, không tức giận thì thôi lại còn cười cười nói thịt thì không cần, có linh thạch thì có thể đưa cho nàng một chút, sau đó liền bị những người đó cười mắng nàng nhàm chán, rồi một khối linh thạch cũng không cho mà bỏ đi.

“Ngươi không tức giận sao? Bọn họ nói cho ngươi thịt thú đó.” Thế này thì quá vũ nhục người ta rồi, tuy Hải Lam Âm cũng từng chịu rất nhiều uất ức nhưng lại chưa từng bị nhiều người đồng thời nhục nhã như vậy, nàng tâm sinh tức giận, kể cả Yêu tộc là yêu thú tiến giai lên nhưng lúc này đã thành người, huống chi Kim Phi Dao vốn là người, những Ma tộc này thật quá đáng.

Kim Phi Dao thấy Hải Lam Âm tức giận, ngạc nhiên nói: “Ta tức giận cái gì chứ? Trước kia, lúc ở Bắc Thần Linh giới, bọn họ đã cho ta rất nhiều thịt thú để ăn. Mỗi lần xuất môn săn yêu thú đều phải mang thịt về, mấy năm đó ta đã ép buộc họ muốn chết.”

“Nhớ lại thật đúng là buồn cười, ngày nào bọn họ cũng phải làm đồ ăn cho ta, thật là đáng thương, ha ha ha ha!” ngẩng đầu nghĩ nghĩ, nàng nhất thời cười ầm lên, năm đó đám gia hỏa mấy trăm năm không ăn cơm này cả ngày thay phiên nhau đi nướng thịt, giờ nghĩ lại quả thật buồn cười.

Hải Lam Âm quyết định trước khi diệt được Tân Long môn sẽ không tò mò hỏi thăm bất kỳ chuyện gì nữa. Thế giới của Kim Phi Dao thật sự là quá kỳ dị, nàng hoàn toàn không thể lý giải và dung nhập. Chỉ riêng nhìn xem cũng đã không chịu nổi, càng không cần nói đến việc suy nghĩ cẩn thận.

Thấy mọi người đều đi rồi, Kim Phi Dao đứng lên, nhìn ra cửa, lại quay đầu liếc Lang đại nhân trên sạp, cợt nhả nói: “Lang đại nhân, ta thấy ngươi cũng mệt rồi, ta đi xuống trước, chờ ngươi nghỉ ngơi tốt ta lại tới tìm, chờ ngươi sai phái.”

Lang đại nhân ngẩng đầu nhìn nàng, tinh thần thoạt nhìn rất không tệ, “Làm xong việc lần này ta sẽ từ chối thần lão vị, sau đó đi Độ Thiên giới.”

“Hả?” lời nói này làm Kim Phi Dao sửng sốt một cái, đợi nàng hiểu ra thì khóe miệng không nhịn được mà cong lên, nụ cười không thể áp chế được lập tức treo lên mặt. Kim Phi Dao dùng sức xoa mặt, muốn kéo nụ cười xuống nhưng đều không thành công. Tin tức này thật sự quá khiến người ta vui vẻ, không ngờ lại nghe được một chuyện tốt đẹp như thế.

“Ngươi có vẻ rất vui.” Lang đại nhân đã sớm dự đoán được nàng sẽ cao hứng nhưng không nghĩ lại cười thành như vậy, ngay cả nghiêm mặt cũng không thể thu hồi nụ cười.

“Không có!” Kim Phi Dao theo bản năng phản bác, đột nhiên phát hiện không đúng, lại vội vàng lắc đầu nói: “Lang đại nhân tiến giai Hợp Thể kỳ, đây đương nhiên là chuyện tốt, ta làm sao có thể mất hứng chứ. Lang đại nhân có thể tiến giai Hợp Thể kỳ nhanh như vậy, tu vi đó là cao thế nào chứ, còn có thể đi Độ Thiên giới, vừa nghĩ tới là ta liền cảm thấy vui vẻ thay cho Lang đại nhân.”

“Cho nên… việc lần này ta muốn giải quyết nhanh, sớm một chút đi chuẩn bị cho việc tiến giai Hợp Thể kỳ.” đối mặt với vẻ vui mừng quá đỗi của Kim Phi Dao, Lang đại nhân không có thái độ đặc biệt gì, tiếp tục nói.

Kim Phi Dao gật đầu, “Uhm, càng giải quyết sớm càng tốt. Nếu kéo dài thời gian thì rất nhàm chán, vẫn là bay đi Độ Thiên giới mới là chính sự.”

“Trong Tân Long môn có hai gã tu sĩ Luyện Hư kỳ, được phái tới để bảo vệ một bí cảnh phía sau Tân Long môn.”

“Uhm.”

“Đối phương có hai người, mà bên này chỉ có một mình ta.”

“Uhm, chuyện đó thì tính là gì, chỉ là một đối hai, Lang đại nhân là bách chiến bách thắng, chỉ là chút lòng thành thôi.”

“Bọn họ có hai tọa kỵ, có chút khó giải quyết.”

“Tọa kỵ? Giết ăn luôn là được, không phải là đại sự gì!”

“Ngươi nói xem có phải ta cũng nên dùng tọa kỵ? Tọa kỵ của đối phương rất uy mãnh, nếu ta không cưỡi cái gì tới thì có chút rất mất mặt.”

“Kỵ chứ! Lang đại nhân cũng cưỡi một cái đi ra ngoài, còn hung mãnh hơn của bọn hắn, một ngụm liền cắn chết chúng nó.”

Mặc kệ Lang đại nhân có nói gì, Kim Phi Dao đều gật đầu, còn thuận miệng hùa theo. Đột nhiên, nàng cảm thấy có chút không đúng, đột nhiên phát hiện ra chuyện gì, có chút lắp bắp hỏi: “Lang đại nhân… Tọa kỵ ngươi nói… không phải là ta đó chứ?”

Không biết có phải là ảo giác hay không mà ba người ở đây giống như nhìn thấy khóe mắt Lang đại nhân mang theo ý cười, sau đó chợt nghe hắn nói: “Ta chỉ có một tọa kỵ là Thao Thiết. Tuy không đủ nghe lời nhưng độ hung mãnh thì chắc chắn tốt hơn so với đối phương. Ta vừa rồi đột nhiên nghĩ, nếu ta mang theo tọa kỵ thì không chỉ ở Bình Minh Thần giới này mà nếu đi tấn công Nhật Nguyệt môn có khi cũng có thể làm không ít công to.”

“Không có khả năng!” Kim Phi Dao đột nhiên lớn tiếng ngắt lời Lang đại nhân, biểu cảm nghiêm túc nói: “Lang đại nhân, không phải ta nói ngươi mà là tọa kỵ của ngươi phi thường vô dụng. Ăn nhiều không nói lại còn lười, trông lại đặc biệt xấu, hơn nữa phi thường không nghe lời, ta cảm thấy mang theo nó hoàn toàn là lãng phí thời gian, có lẽ còn có thể đem tới phiền toái cho ngươi nữa. Nếu ngươi cảm thấy đi một mình không có hứng thú thì ta thấy có một loại linh thú, thân thể bóng loáng, trên đầu có thải châu, tu vi cao mà trông lại đáng yêu, hơn nữa có thể thả ra cự độc, cam đoan sẽ giúp ngươi hạ độc một đám đối thủ.”

“Bốp!” Mập Mạp đột nhiên nhấc tay đấm một quyền lên lưng Kim Phi Dao, đánh cho nàng phải đưa tay xoa lưng, quay đầu trừng mắt với nó: “Ngươi hy sinh một chút thì sao hả!”

“Ngươi đi tìm chết đi, người ta trơn như vậy, cưỡi thế nào được!” Mập Mạp tức giận mắng.

Kim Phi Dao cũng nhe răng trợn mắt gầm nhẹ: “Chẳng lẽ là ta có thể cưỡi sao? Ngươi có lương tâm không hả?”

“Cũng không phải chưa từng bị cưỡi, sợ cái gì chứ!” Mập Mạp không cam lòng yếu thế phản bác.

“Ngươi!”

“Chuyện này cứ quyết định như vậy đi.” Lúc này, Lang đại nhân đột nhiên đứng dậy, ném lại những lời này rồi đi ra ngoài.

Kim Phi Dao nghe vậy thì nóng nảy, vội vàng chạy theo hô lên: “Lang đại nhân, không được, ta hiện tại là bệ hạ Yêu tộc nha. Nếu ngươi cưỡi bệ hạ Yêu tộc ra ngoài thì quá không nể mặt Yêu tộc, hiện tại là thời điểm hợp tác của hai tộc, ngươi đừng làm loại chuyện phá hoại hợp tác này chứ.”

Lang đại nhân dừng bước, quay đầu nhìn nàng: “Ta cưỡi ngươi chính là Yêu, Ma hợp tác, như vậy không phải vừa vặn có thể biểu hiện sự thân mật khăng khít giữa hai tộc hay sao? Như vậy hẳn là Yêu tộc sẽ không phản đối đâu.”

“Làm sao có thể không phản đối! Như vậy đi, ngươi để ta hỏi tư tế Yêu tộc xem sao. Dù sao giữa các ngươi vẫn có liên hệ, chờ ta hỏi một câu cũng không mất bao nhiêu thời gian, đã đợi lâu như vậy rồi, lại chờ thêm vài ngày cũng không sao.” Thấy không hù dọa được hắn, Kim Phi Dao cái khó ló cái khôn, nghĩ địa vị bệ hạ Yêu tộc cao như vậy, tư tế chắc chắn sẽ không đồng ý bản bệ hạ tôn quý bị một Ma tộc cưỡi lên. Kể cả là quý tộc Ma tộc thì đã sao, Yêu tộc sẽ không có ai đồng ý chuyện này. Đến lúc đó, chỉ cần tư tế hồi âm thì Lang đại nhân ít nhất cũng phải nể mặt.

Đối với đề nghị này, Lang đại nhân không hề do dự đồng ý: “Hỏi đi!”

“Được, ta lập tức viết bùa Truyền Âm.” Kim Phi Dao vui tươi hớn hở nói.

Bình luận

Truyện đang đọc