VẠN TỘC CHI KIẾP

Đại khái qua nửa giờ, búa lớn không tràn uy năng ra nữa, trong tay Triệu Lập lại xuất hiện một cây búa lớn, hít sâu một hơi, nói: “Một khi bắt đầu thì không thể gián đoạn, nếu không Văn Binh rách nát, phản phệ, vậy sẽ là phiền toái lớn!”

“Ngươi xem đi, đại khái ta có thể đúc đến 72 đạo, nhưng đúc đến đạo thứ 54, ngươi hãy ra tay đúc cùng ta.”

Tô Vũ gật đầu, Triệu Lập lại dặn dò: “Thời điểm giúp ta, nhớ tìm thời cơ tốt, việc này yêu cầu thời gian rất dài, tiểu tử ngươi chưa chắc có thể chống đỡ nổi.”

“Ta có thể!”

Tô Vũ khẳng định: “Hiện tại ta bắt đầu khôi phục, chờ ngài đúc đến 54 đạo, có lẽ ta đã khôi phục hoàn toàn!”

Hắn còn có một việc chưa nói!

Nếu không khôi phục hoàn toàn, nếu không kiên trì nổi nữa, lão tử sẽ phá hủy thần văn để hấp thu ý chí lực.

Hắn còn hai thần văn Nhật Nguyệt đang mang trên người, giấu trong nhẫn trữ vật.

Cùng lắm thì phá thần văn đi!

Sợ cái gì!

Thần văn Nhật Nguyệt đáng giá, nhưng việc hắn phá hủy thần văn để tu luyện cũng không phải lần đầu tiên.

Cùng lắm thì về sau giết thêm mấy tên Nhật Nguyệt nữa là được!

Triệu Lập không biết tâm tư của hắn, cũng không nghĩ tới tiểu tử này còn mang theo thần văn Nhật Nguyệt trên người, càng không nghĩ tới gia hỏa này còn định phá hủy thần văn để khôi phục ý chí lực, nếu biết... dám ông sẽ đánh chết hắn.

Ông không lãng phí như vậy.

Rất nhiều Văn Minh sư Nhật Nguyệt cảnh cũng chỉ có một thần văn Nhật Nguyệt, người mạnh một chút thì có khả năng có mấy cái.

Lấy ra khó, lần trước vài vị Nhật Nguyệt chết đi, cuối cùng chỉ lấy được ba thần văn Nhật Nguyệt, nếu không phải nhờ lực lượng cả một đại phủ, Tô Vũ lấy đâu ra nhiều thần văn Nhật Nguyệt như vậy.

Triệu Lập không biết chuyện này, khôi phục ý chí lực vốn đã khó.

Giờ phút này ông bắt đầu rèn đúc.

Ngọn lửa bốc lên!

Tóc Triệu Lập bay loạn, đầu bạc phiêu đãng, ông mặc quần đùi, cơ bắp cực kỳ rắn chắc, lúc này lão gia tử hóa thân thành lực sĩ, đập búa ầm ầm!

Sóng âm chấn động!

Mỗi búa đều mạnh mẽ hơn Tô Vũ nhiều.

Ầm một tiếng, vách tường viện nghiên cứu truyền đến chấn động thật lớn, Tô Vũ lại không có cảm giác gì quá lớn, cây búa nhỏ trong tay hắn đang thể hội cảm giác chấn động này, toàn thân và biển ý chí của Tô Vũ cũng đang chấn động.

Tô Vũ cảm thấy tê tê dại dại, thực thoải mái.

Triệu Lập trầm thấp nói: “Hiện tại ngươi có thể đúc thân, vừa đúc thân vừa xem, ban đầu ta dùng tốc độ chậm, ngươi cảm thụ quy luật chấn động của ta, lúc sau ngươi tham dự vào, phải bảo trì quy luật giống ta!”

“Vâng!”

Tô Vũ gật đầu, bắt đầu phóng thích Thiên Nguyên khí để đúc thân.

Lần này ra ngoài, hắn mang theo số lượng khoảng 300 Thiên Nguyên quả, trước đó đã tiêu hao một ít, hiện tại còn dư lại rất nhiều, Tô Vũ bắt đầu hấp thu, thúc giục Nguyên thần sinh cơ quyết, tiếng pípppp pít pít pẹt pẹt... liên tục truyền ra.

Triệu Lập sửng sốt.

Suýt nữa sai lầm, ông không nhịn được mắng: “Ta bảo ngươi tu luyện, không bảo ngươi đánh rắm!”

Tô Vũ lúng túng: “Lão sư, ngài tiếp tục đi, không phải ta đánh rắm, đây là Thông Thiên khiếu, công pháp này có thể bảo trì thân thể cường đại, kéo dài tuổi thọ, còn có thể tăng cường hấp thu Thiên Nguyên khí, là công pháp cực tốt.”

“...”

Lão Triệu bất đắc dĩ, ta đúc binh, ngươi đánh rắm, ngươi đùa ta à?

Ông cạn lời, sau một lúc lâu mới ghét bỏ nói: “Ta không cần nguyên khí bí cảnh này nữa, bị ngươi làm ô nhiễm rồi!”

“...”

Tô Vũ cười gượng, thứ ta phun ra không chừng còn thuần tịnh hơn nguyên khí ở đây đấy, ta hấp thu Thiên Nguyên khí, thứ phun ra không thể kém hơn nguyên khí, có phải lão Triệu suy nghĩ nhiều quá hay không.

Hắn mặc kệ, tu luyện như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Để xem có thể nhân cơ hội đúc được 9 đúc hay không.

Triệu Lập không quản hắn, tiếp tục gõ đánh, chấn động, cây búa nhỏ của Tô Vũ cảm thụ được loại chấn động này, chấn động gột rửa thân thể hắn, kể cả biển ý chí cũng đang không ngừng chấn động.

...

Mà giờ phút này, ngoại giới mơ hồ nghe được từng tiếng gõ vang lên.

Rất có quy luật!

Hồ Kỳ và Trần lão liếc nhìn nhau, ngay sau đó, Trần lão quát lớn: “Mọi người yên tĩnh, khoanh chân tu luyện, cảm thụ quy luật chấn động, đây là một vị Đúc Binh sư Địa giai đang vận dụng tuyệt kỹ giúp mọi người gột rửa thân thể, tinh lọc biển ý chí!”

Cơ hội như vậy không phải lúc nào cũng có.

Mà cách một tầng bí cảnh tác dụng kỳ thật đã rất mỏng manh, kẻ chân chính được lợi vẫn là Thôi Lãng ở bên trong.

Không biết là Triệu Lập cần thiết phải làm thế hay cố ý làm như thế.

Trần lão không tiện suy đoán, cũng lười đoán.

Giờ khắc này, vô số học viên khoanh chân ngồi xuống, cảm thụ sóng âm chấn động mỏng manh, nhờ chấn động này, khiếu huyệt vài người bắt đầu buông lỏng, cảm giác mở ra đơn giản hơn hẳn.

“Đông!”

“Đông!”

Chấn động liên miên, cực kỳ quy luật, lần lượt chấn động, quanh quẩn trong thiên địa.

Giờ phút này, Văn Binh treo trên không trung dần hiện ra kim văn.

...

Phủ thành chủ.

Nhìn mấy ngày liên tiếp, giờ khắc này vài vị vô địch đã nhìn ra vài thứ, Đại Hán Vương nhẹ giọng nhận xét: “Bút tích lớn thật, hẳn là gia hỏa này đã có khả năng lên tới Địa giai từ lâu, thậm chí không xem như mới vào, đây là muốn nhảy đến Thiên giai đây. Thiên Đúc vương không đến đây quả là đáng tiếc, nếu không ta cảm thấy Thiên Đúc vương và hắn có lẽ sẽ có tiếng nói chung.”

Lúc này, mấy người đang ở trong đại điện, mà nhìn qua thì dường như bọn họ đang quan sát bí cảnh ở trong đại điện, như thể bọn họ vượt qua không gian, đang đứng trên không trung Đại Hạ Văn Minh học phủ, chỉ có thân xác ở trong phủ thành chủ.

Vài vị vô địch nhìn xuống phía dưới, như đang quan sát tại hiện trường.

Địa giai không kém.

Đương nhiên, đối với vô địch mà nói, Thiên giai mới tính là cùng giai, Địa giai chỉ có thể so với Nhật Nguyệt, địa vị kém hơn bọn họ một bậc.

Đúng lúc này, ngoài điện có người cười nói: “Bái kiến các vị trưởng giả!”

Đại Hán Vương vẫy tay, “Thiên Binh, ngươi tới nhanh thật.”

Diệt Tằm Vương cũng lên tiếng: “Tiểu Triệu, có vẻ sư đệ ngươi không kém ngươi đâu, sư phụ ngươi không hổ là gia hỏa có thể luận đạo tranh phong cùng Thiên Đúc vương!”

Đại Tống vương cũng mở miệng hàn huyên vài câu.

Mà ngoài cửa là Triệu Thiên Binh vừa tới nơi.

Ông đi thẳng một mạch đến nơi đây!

Đến thẳng chỗ vô địch!

Ông tiến vào Nhật Nguyệt không lâu, không có tư cách được mấy vị vô địch lễ ngộ, nhưng ông là Đúc Binh tông sư đỉnh cấp, tiếp cận Đúc Binh sư Thiên giai nhất của Nhân cảnh hiện giờ, vài vị vô địch đang chờ ông tiến vào Thiên giai rồi làm vài thứ cho bọn họ.

Triệu Thiên Binh bước vào đại điện, người cũng như lạc vào trong cảnh, quan sát toàn bộ Đại Hạ Văn Minh học phủ, cũng thấy được nguyên khí bí cảnh bên kia, nghe tiếng gõ trong đó.

Tiến vào đại điện, Triệu Thiên Binh nhìn thoáng qua, cảm thụ một chút, nói thẳng: “Vài vị trưởng giả, sư đệ ta xằng bậy, hắn đúc Văn Binh thần văn, một khi thất bại, Văn Binh rách nát, thần văn bị thương nặng, Thiên Binh tới đây bái kiến vài vị trưởng giả là hy vọng khi hắn thất bại, vài vị trưởng giả có thể ra tay tách Văn Binh cùng thần văn.”

Đại Hán Vương hỏi: “Ngươi không cho rằng hắn sẽ thành công à?”

Triệu Thiên Binh bất đắc dĩ, “Không phải ta coi thường hắn, mà hiện tại thực lực sư đệ ta không đủ, không đúc được nhiều kim văn như vậy, nếu hắn chỉ muốn đúc một thanh Văn Binh Địa giai đơn thuần thì có thể, sẽ thành công 100%! Nhưng hắn nhất quyết đúc hình thức ban đầu của thiên binh, đúc mấy chục đạo kim văn hình thức ban đầu, càng về sau càng khó, xác suất thất bại quá lớn!”

“Hắn có Thôi Lãng tương trợ.”

Triệu Thiên Binh cạn lời: “Thôi Lãng kia dù thiên tư trác tuyệt hơn nữa thì cũng khó giúp được gì cho sư đệ ta, cũng không biết sư đệ ta nghĩ cái gì, vậy mà tìm một người ngoài hỗ trợ, còn chỉ là một Đúc Binh sư Huyền giai, sớm biết vậy, ta tới giúp hắn thì cơ hội thành công sẽ lớn hơn một chút.”

Đại Hán Vương bật cười, “Được rồi, nếu sư đệ ngươi thật sự thất bại, chúng ta sẽ ra tay.”

“Đa tạ vài vị trưởng giả!”

Triệu Thiên Binh khom người cảm tạ.

Bình luận

Truyện đang đọc