VẠN TỘC CHI KIẾP

Lưu Hồng cũng không cho Tô Vũ cơ hội phản bác thêm, lập tức chốt: "Chuyện lớp trưởng cứ quyết định như vậy đi, mặt khác, bên chỗ học phủ qua mấy ngày nữa sẽ tổ chức giao đấu thần văn, đó là cuộc thi nhỏ rất thú vị, mọi người đều nên tham dự!"

"Tranh tài mà thắng thì cũng có một chút ban thưởng."

Dứt lời, gã vừa nhìn về phía Tô Vũ vừa cười nói: "Tô Vũ, ngươi là tân sinh duy nhất của đa thần văn nhất hệ, vài thập niên trước, các cuộc tranh tài như vậy đều là người của hệ đa thần văn thắng, ngươi cũng đừng làm mất mặt hệ của mình, hãy tranh thủ lấy về danh hiệu đệ nhất!"

"Đúng rồi, lần này nếu đứng đầu, ta nghe nói ban thưởng hình như là một bộ ý chí chi văn đã không còn ý chí lực bám vào, là do một vị cường giả Sơn Hải cảnh viết, nó rất nổi danh, tên là Sơn Hải Tầm U Thiếp 》, mặc dù không có ý chí lực tuy nhiên ít nhiều gì cũng có chút ý vị ở bên trong..."

Lời này vừa nói ra, rất nhiều học viên cũng không quá để ý.

Bất quá có mấy người lại đổi sắc mặt.

Ai nấy đều dồn dập nhìn về phía Tô Vũ!

Tô Vũ mờ mịt, chuyện gì thế?

Chẳng lẽ rất quan trọng à?

Cho nên Lưu Hồng muốn mình đứng nhất thì những người xung quanh đều không hài lòng?

Yêu nghiệt... Cũng không quá trấn định mà!

Đúng vào lúc đó, Giả Danh Chấn giống như cũng nghĩ tới điều gì, nở nụ cười rồi tùy ý nói: "Đây không phải thiếp mời do Hồng... do Lão viện trưởng viết sao? Nghe nói hắn khá ưa thích bức chữ ấy, làm sao lại lấy ra làm đồ ban thưởng?"

Lưu Hồng cười đáp: "Ta cũng không rõ, là học phủ tự đưa ra ban thưởng như vậy!"

Tô Vũ nghe vậy, vẻ mặt lập tức có biến hóa, Hồng Đàm, sư tổ viết thiếp mời ư?

Ý gì thế?

Lấy nó ra ban thưởng nên rất quan trọng à? Nói thế nào nhỉ, cũng chỉ là thiếp mời đã tiêu tán ý chí lực, chẳng lẽ còn có hàm nghĩa đặc biệt gì?

Không hiểu nổi bọn gia hỏa xung quanh đang suy nghĩ cái gì nữa!

Tô Vũ buồn bực không lên tiếng, đi về hỏi lão sư xem tình huống gì mới được, chẳng lẽ thứ đồ chơi này có hàm nghĩa gì quan trọng sao?

Hắn lại không biết thứ này... là từ chợ đen chảy ra.

Đồ của Hồng Đàm lại xuất hiện tại chợ đen.

Có người cố ý lấy ra vả mặt đa thần văn nhất hệ mà thôi!

Thời khắc này có đánh chết thì Tô Vũ cũng không nghĩ tới còn có chuyện như thế.



Lưu Hồng tuyên bố xong những việc cần nói, rất nhanh gã bèn rời đi.

Buổi sáng là chương trình dạy học của vị chấp giáo khác.

Giống với Trung cấp ban, ở đây cũng phải học chương trình học cơ sở, bất quá nó sẽ càng thâm ảo hơn một chút, dính đến một vài tri thức về ý chí lực.

...

Trở lại trung tâm nghiên cứu.

Tô Vũ vốn muốn tìm Bạch Phong hỏi vài chuyện, kết quả Bạch Phong lại đang nghiên cứu dưới phòng thí nghiệm tầng ba, Tô Vũ suy nghĩ một lát bèn quyết định không quấy rầy anh.

Bây giờ Tô Vũ cũng không định tới khu giam giữ.

Trước tiên cứ treo tâm tư của những tên kia lơ lửng thêm đã rồi nói sau.

Đi thường xuyên cũng không phải chuyện tốt, mà hiện tại Tô Vũ lại không có yêu cầu cần thiết gì đối với bọn gia hỏa này.

Chuyện làm lớp trưởng của Cao cấp ban thì Tô Vũ cũng không quá lo lắng.

Số lượng học viên trong lớp không nhiều, cho dù có xấp xỉ với ban Trung cấp thì hắn coi như đã quen tay hay việc.

Thừa dịp còn có thời gian, Tô Vũ lên lầu hai, bắt đầu tiếp tục tu luyện.

...

Tốc độ tu luyện《 Chiến Thần quyết 》từ khi Tô Vũ đến Thiên Quân tam trọng dần dần có chút chậm lại.

Dù cho có tinh huyết Thiết Dực điểu hỗ trợ thì Tô Vũ phát hiện, sau khi tiến vào Thiên Quân, tu luyện Thiết Dực điểu《 Nạp Nguyên quyết 》 cũng có phần không theo ý hắn.

Còn lâu mới có thể nhanh bằng tốc độ mà ngày đó tinh huyết Phá Sơn ngưu《 Cường Thân quyết 》mang lại.

Mà tu luyện《 Nạp Nguyên quyết 》cũng không có loại cảm giác cường hóa thân thể khác biệt như《 Cường Thân quyết 》, lúc tu luyện, Tô Vũ có thể cảm nhận được thân thể của mình trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Nghiêm chỉnh mà nói, hiệu quả khi tu luyện《 Nạp Nguyên quyết 》dưới tình huống cùng cấp độ thì thậm chí không bằng cả《 Chiến Thần quyết 》.

Dù sao《 Chiến Thần quyết 》là công pháp Địa giai đỉnh cấp, mà《 Nạp Nguyên quyết 》chẳng qua chỉ là huyền giai đỉnh cấp thôi.

Thiết Dực điểu là chủng tộc nhỏ yếu, kém xa Phá Sơn ngưu thuộc chủng tộc Bách Cường.

"Ta cần tinh huyết Phá Sơn ngưu, tốt nhất là Vạn Thạch cảnh sơ kỳ."

Tô Vũ đã có phán đoán trong lòng, dùng tinh huyết Phá Sơn ngưu thì hắn có khả năng cường hóa thân thể, còn có khả năng đề cao tốc độ tu luyện, tối thiểu là sẽ nhanh hơn ba phần so với hiện tại.

Có điều giá của học phủ đưa ra quá mắc!

Hắn phải đến tìm cái tên Hạ Hổ Vưu mới được!

Không có so sánh thì không có tổn thương, từng dùng tinh huyết Phá Sơn ngưu để tu luyện thì giờ phút này mặc dù là 《 Nạp Nguyên quyết 》Vạn Thạch cảnh tu luyện cũng rất nhanh, nhưng Tô Vũ vẫn không thể vừa lòng.

"Thiên Quân cảnh thì dùng tinh huyết Phá Sơn ngưu tu luyện sẽ tốt hơn, Vạn Thạch cảnh có lẽ sẽ có công pháp của chủng tộc khác thích hợp với ta hơn."

"Nói như vậy, mỗi một cảnh giới có khả năng đều có công pháp chủng tộc không giống nhau càng thích hợp với ta."

"Phá Sơn ngưu mạnh nhất ở Thiên Quân cảnh, vậy thì thứ gì sẽ mạnh nhất ở Vạn Thạch cảnh đây?"

Tô Vũ bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề này.

Nếu mình có cảnh giới khác, dùng công pháp tu luyện khác biệt nhau để cường hóa thân thể, vậy mình có phải là sẽ trở thành kẻ mạnh nhất trong số những người cùng giai hay không?

"《 Cường Thân quyết 》 mở ra 126 cái khiếu huyệt, là một môn công pháp Thiên giai trung cấp, ta có thể cảm nhận được ở vị trí khiếu huyệt, kỳ thật... ta có khả năng tu luyện《 Cường Thân quyết 》chân chính."

"Dù cho không có tinh huyết để mở ra, nếu ta mở được 126 khiếu huyệt thì kỳ thật không cần tinh huyết cũng có thể tu luyện."

Mấy ngày nay, Tô Vũ vẫn một mực suy nghĩ những vấn đề này.

《 Chiến Thần quyết 》 là thứ tốt, rất tốt.

Nhưng mà người tu luyện nó nhiều lắm, nên nó không còn quá nổi bật.

Thiên tài đều đang tu luyện thứ này, dưới tình huống ấy, Tô Vũ so với những người khác cũng sẽ không có ưu thế gì đáng kể.

Mà một vài gia tộc lớn, kỳ thật vẫn có công pháp truyền thừa riêng.

Tỉ như《 Khai Thiên Vô Số Đao 》của Hạ gia.

Còn về các vấn đề liên quan khác thì Tô Vũ cũng không quá lo lắng, ví dụ như《 Cường Thân quyết 》, thực ra Tô Vũ có khả năng một mực mở ra đến cảnh giới hắn có thể thu được máu tươi.

Chỉ cần có tinh huyết Phá Sơn ngưu Vạn Thạch cảnh hay Đằng Không cảnh, hắn sẽ có thể lần lượt tiến bộ.

"Đổi công pháp sao?"

Trong đầu Tô Vũ bỗng nhiên hiện ra ý nghĩ như vậy, thế nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu bỏ đi những suy nghĩ này.

Đổi công pháp thì sẽ mất đi rất nhiều thứ.

Tỉ như nguyên bộ võ kỹ, so với ý chí chi văn thì khi đổi công pháp, hắn sẽ không có cách nào dùng những thứ đó nữa.

"Trừ khi..."

Trong lòng Tô Vũ lóe lên một ý nghĩ, trừ khi hắn mở ra rất nhiều khiếu huyệt, bao hàm hết khiếu huyệt của những công pháp này ở trong đó, vậy hắn sẽ có thể tùy thời chuyển đổi thành bất kỳ loại công pháp nào.

Ngươi cho rằng ta tu luyện Chiến Thần quyết?

Sai!

Ta tu luyện là Cường Thân quyết!

Ngươi cho rằng ta tu luyện Cường Thân quyết?

Sai luôn, ta tu luyện chính là Nạp Nguyên quyết!

"Nếu thật sự có thể mở ra rất nhiều khiếu huyệt, bao hàm đủ loại công pháp, vậy thì ta sẽ rất lợi hại..."

Tô Vũ tưởng tượng ra việc này, khi địch nhân cho là mình tu luyện loại công pháp nào đó, một khi kẻ đó nhằm vào mình, ha ha, ta cho ngươi biết, ngươi nhìn lầm rồi, không phải đâu!

"Thậm chí ta có khả năng cố ý bại lộ một chút thiếu hụt cho bọn hắn thấy, nếu họ cảm thấy kích phá một khiếu huyệt nào đó của ta thì có thể hủy diệt ta, đó mới thú vị, ta có thể âm thầm đánh trả a!"

- ---

Các đạo hữu hãy đẩy Kim Phiếu ủng hộ ta nhé! Nhân tiện thì ta đang tổ chức event tặng mã code cho các truyện của team Thánh Thiên Tiên Vực, ai thích thì tham gia nghen.

Bình luận

Truyện đang đọc